tǔ chéng
tǔ yào
tǔ hú
tǔ yàn
tǔ fàng
tǔ xī
tǔ yào
tù xiè
tǔ xù
tǔ nà
tǔ sī
tǔ xià
tǔ fān
tǔ lū
tǔ yàn
tǔ yào
tǔ cáo
tǔ rú
tǔ cí
tǔ xī
tǔ yīn
tǔ qì
tǔ pū
tǔ jué
tǔ bǔ
tǔ yīn
tǔ kǒu
tǔ mà
tǔ yá
tǔ yǎo
tǔ tú
tǔ lù
tǔ hún
tǔ cí
tǔ bō
tǔ shù
tǔ huí
tǔ xī
tǔ qì
tǔ suì
tǔ wò
tǔ yàn
tǔ yán
tǔ lěi
tǔ zhàn
tǔ pā
tǔ fèng
tǔ tán
tǔ tán
tǔ bū
tǔ huī
tǔ gēn
tǔ zhū
tǔ zhuō
tǔ shí
tǔ kuǎn
tǔ gòng
tǔ lì
tǔ yú
tǔ shé
tǔ lou
tǔ nì
tǔ shǔ
tǔ fǎ
tǔ xī
tǔ xuàn
tǔ huǒ
tǔ bái
tǔ tūn
tǔ huā
tǔ lǜ
tǔ gāng
tǔ qí
tǔ fā
tǔ hú
tù mo
tǔ kuǎn
tǔ hóng
⒈ 亦作“吐噏”。犹吞吐。
引南朝宋谢灵运《昙隆法师诔》:“吐噏芳华,怀抱日月。”
南朝梁陆倕《新刻漏铭》:“灵虬承注,阴虫吐噏。”
南朝陈张正见《山赋》:“森罗辰象,吐吸云雾。”
《乐府诗集·郊庙歌辞九·北齐享庙乐辞》:“顾指维极,吐吸风云。”
唐王湾《登终南山》诗:“辞处若轻飞,憩来惟吐吸。”
1. 使东西从口里出来:吐痰。吞吐。吐刚茹柔(吐出硬的,吃下软的;喻欺软怕硬)。
2. 放出,露出:高粱吐穗。吐故纳新。
3. 说出:吐话。一吐为快。
吸读音:xī吸xī(1)(动)把液体、气体等引入体内:~毒|~气。(2)(动)吸收:~尘器|~热。(3)(动)吸引:~铁石|~住。