guī hè
guī jiǎo
guī wén
guī chuáng
guī cài
guī shòu
guī tǒng
guī nì
guī fèng
guī ké
guī wō
guī bèi
guī lín
guī shì
guī zú
guī xī
guī méi
guī qián
guī fú
guī bì
guī chéng
guī niǔ
guī bǎn
guī rén
guī cáng
guī bèi
guī jiāng
guī yù
guī niǔ
guī xiōng
guī shā
guī wén
guī lóng
guī sù
guī chī
guī bǎo
guī dié
qiū cí
guī hú
guī shé
guī fū
guī méng
guī jiāo
guī nì
guī niè
guī biàn
guī bǔ
guī wǎ
guī shèng
guī máo
guī zhǔ
guī shòu
guī pó
guī pàn
guī yán
guī jīn
guī shì
guī méng
guī mǎ
guī gōng
guī dài
guī líng
guī chún
guī sūn
guī yīn
guī cháo
guī gù
guī hé
jūn liè
guī lián
guī cháng
guī zǔ
guī zhào
guī yìn
guī zǐ
guī cè
guī zhù
guī móu
guī fēng
guī zǐ
guī chóng
guī chóu
guī cóng
guī nǎo
guī cè
guī tái
guī lín
guī shū
guī dài
guī dǐng
guī jīng
guī jiāo
guī dài
guī xiàng
guī bù
guī huò
guī zhū
guī hǔ
guī guà
guī lù
guī shī
guī nián
guī xiáng
guī tú
guī qì
guī ér
guī bǎn
guī jìng
guī liè
guī zhuó
guī tuó
guī chè
guī jiàn
guī jiǎ
guī jiān
guī lù
guī shān
guī píng
guī xiàng
guī zhào
guī fēng
xiāng cháng
cài cháng
yáng cháng
jī cháng
jū cháng
là cháng
xiù cháng
qiān cháng
wū cháng
shī cháng
féi cháng
shèn cháng
zhōng cháng
zhí cháng
kū cháng
fù cháng
jī cháng
fěn cháng
bān cháng
bì cháng
juān cháng
tòng cháng
gē cháng
tā cháng
kōng cháng
cùn cháng
mèng cháng
guī cháng
fán cháng
qián cháng
mù cháng
pán cháng
féi cháng
jiǔ cháng
fèi cháng
lǚ cháng
dù cháng
jī cháng
jiāo cháng
wú cháng
tàn cháng
chēng cháng
jié cháng
lǐ cháng
ǒu cháng
sōu cháng
làn cháng
máng cháng
tōng cháng
chōu cháng
xǐ cháng
tuō cháng
xiāo cháng
lì cháng
jiāo cháng
duàn cháng
xiá cháng
sāo cháng
gāng cháng
yú cháng
xiǎo cháng
fǔ cháng
guǎng cháng
é cháng
bié cháng
róu cháng
chēng cháng
chōng cháng
jué cháng
guàn cháng
shí cháng
yǔ cháng
rè cháng
dà cháng
jī cháng
lí cháng
huí cháng
huáng cháng
tóng cháng
sī cháng
jī cháng
jǐn cháng
shí cháng
lěng cháng
kuān cháng
hú cháng
gāng cháng
gān cháng
qíng cháng
xīn cháng
kū cháng
lǐ cháng
bēi cháng
tā cháng
qiāng cháng
chóu cháng
zhōng cháng
古人以为龟吸气而生,不食一物,因以hAo86.比喻饥肠。
古人以为龟吸气而生,不食一物,因以比喻飢肠。
《南齐书·王僧虔传》:“九流绳平,自不宜独苦一物,蝉腹龟肠,为日已久。” 唐陆龟蒙《幽居赋》序:“师道气於龟肠,扣兵鈐於鱼腹。” 宋范成大《晓出古岩呈宗伟子文》诗:“持此慰龟肠,搜枯尚能句。”
1. 爬行动物的一科,腹背都有硬甲,头尾和脚能缩入甲中,耐饥渴,寿命很长:乌龟。龟甲(龟的腹甲,可入药,古人又用以占卜,亦用作货币。亦称“龟板”)。
肠读音:cháng肠cháng(~子)消化器官的一部分;开头像管子;上端连胃;下端通肛门。起消化和吸收作用。也叫肠管。