cùn mài
cùn zhì
cùn yīn
cùn chéng
cùn zhá
cùn guǐ
cùn cháng
cùn shān
cùn bǐng
cùn chǎn
cùn chǐ
cùn xún
cùn yán
cùn liè
cùn xīn
cùn jìng
cùn bīng
cùn tǔ
cùn biāo
cùn yuàn
cùn jué
cùn huī
cùn zhōng
cùn cùn
cùn jiǎn
cùn bì
cùn duàn
cùn cháng
cùn rèn
cùn bào
cùn shǎng
cùn jìn
cùn zhé
cùn tóu
cùn yì
cùn zhǐ
cùn yì
cùn tián
cùn shàn
cùn gōng
cùn hán
cùn jiān
cùn lù
cùn bái
cùn míng
cùn shí
cùn kǎi
cùn guǎn
cùn dì
cùn bù
cùn kǒu
cùn chén
cùn móu
cùn lián
cùn cǎo
cùn jiè
cùn chǔ
cùn shé
cùn xiào
cùn lǐn
cùn háo
cùn dān
cùn zhǎn
cùn tiě
cùn xì
cùn qíng
cùn dù
cùn jié
cùn bǐng
cùn lǚ
cùn zī
cùn guāng
cùn bǔ
cùn chǎn
cùn rǎng
kōng cháng
kū cháng
qiān cháng
cùn cháng
tòng cháng
qián cháng
wū cháng
guī cháng
róu cháng
bié cháng
é cháng
gāng cháng
jué cháng
jiāo cháng
lǚ cháng
jī cháng
yú cháng
fèi cháng
gāng cháng
mù cháng
féi cháng
shí cháng
zhōng cháng
jī cháng
sāo cháng
jū cháng
fǔ cháng
jī cháng
là cháng
jiǔ cháng
qiāng cháng
jiāo cháng
chēng cháng
jī cháng
jǐn cháng
xiāng cháng
tōng cháng
gān cháng
lǐ cháng
tuō cháng
guàn cháng
gē cháng
bān cháng
wú cháng
jī cháng
rè cháng
xiù cháng
lěng cháng
bì cháng
sī cháng
duàn cháng
ǒu cháng
zhōng cháng
fěn cháng
chóu cháng
tā cháng
fù cháng
pán cháng
tā cháng
kuān cháng
sōu cháng
jié cháng
chēng cháng
yǔ cháng
féi cháng
juān cháng
dù cháng
cài cháng
lǐ cháng
yáng cháng
tàn cháng
xīn cháng
máng cháng
chōng cháng
guǎng cháng
shèn cháng
xiāo cháng
xiá cháng
lí cháng
fán cháng
bēi cháng
xǐ cháng
làn cháng
hú cháng
chōu cháng
xiǎo cháng
qíng cháng
kū cháng
dà cháng
shí cháng
shī cháng
huí cháng
lì cháng
mèng cháng
tóng cháng
huáng cháng
zhí cháng
⒈ 泛指胸臆,心间。
引唐韩偓《感旧》诗:“省趋弘阁侍貂璫,指痤恩深刻寸肠。”
《京本通俗小说·西山一窟鬼》:“而今无奈寸肠思,堆积千愁空懊恼。”
⒉ 指肠。
引明高明《琵琶记·南浦嘱别》:“骨肉分离,寸肠割断。”
清龚炜《巢林笔谈·姐病故》:“姐病日篤,盖久痢积虚也。予日往视之,輒呼‘好兄弟’不止,予时寸肠割矣。”
⒊ 心事。
引宋柳永《轮台子》词:“但黯黯魂消,寸肠凭谁表?”
心里。
寸cùn(1)(量)长度单位:一~。(2)(形)形容极短或极小:~步难行。(3)姓。
肠读音:cháng肠cháng(~子)消化器官的一部分;开头像管子;上端连胃;下端通肛门。起消化和吸收作用。也叫肠管。