hú cháng
tóng cháng
gāng cháng
máng cháng
yú cháng
fèi cháng
jǐn cháng
bì cháng
jiāo cháng
chóu cháng
jī cháng
kuān cháng
tā cháng
jié cháng
shí cháng
jué cháng
fù cháng
huáng cháng
shí cháng
gē cháng
féi cháng
róu cháng
qíng cháng
cùn cháng
chōng cháng
kū cháng
tuō cháng
lěng cháng
guàn cháng
lì cháng
wū cháng
zhōng cháng
xiá cháng
shèn cháng
sāo cháng
xiāo cháng
mù cháng
là cháng
é cháng
fán cháng
xiù cháng
féi cháng
pán cháng
rè cháng
tòng cháng
bān cháng
jiǔ cháng
chēng cháng
guǎng cháng
qiān cháng
shī cháng
jī cháng
bié cháng
lǐ cháng
zhí cháng
duàn cháng
xǐ cháng
zhōng cháng
juān cháng
yǔ cháng
làn cháng
wú cháng
dà cháng
guī cháng
lǐ cháng
gāng cháng
lǚ cháng
tōng cháng
qiāng cháng
jī cháng
xīn cháng
mèng cháng
ǒu cháng
yáng cháng
gān cháng
kū cháng
chōu cháng
jī cháng
jiāo cháng
huí cháng
sī cháng
fǔ cháng
tàn cháng
xiǎo cháng
jī cháng
tā cháng
fěn cháng
cài cháng
sōu cháng
bēi cháng
kōng cháng
jū cháng
chēng cháng
xiāng cháng
qián cháng
lí cháng
dù cháng
⒈ 比喻内心;心思。
引《诗·大雅·桑柔》:“自有肺肠,俾民卒狂。”
郑玄笺:“自有肺肠,行其心中之所欲,乃使民尽迷惑。”
唐钱珝《代史馆相公让官第二表》:“且自去秋以来,国步未復,臣每思人事,每揣人情,因激肺肠,有如汤火。”
明刘基《送骆起原之新城知县任》诗:“邂逅忽相逢,悲喜交肺肠。”
《“五四”爱国运动资料·上海罢市实录》附录《罢市之轶闻》:“黄某甘心作他人奴隶,竟然不避舆论,而该米行徒知牟利,不知爱国,岂别有肺肠耶。”
比喻心意。
肺fèi(名)人和高等动物的呼吸器官。人的肺在胸腔中;左右各一;和支气管相连;也叫肺脏:~癌|~病|~部|~炎|~叶|~脏|~气肿。
肠读音:cháng肠cháng(~子)消化器官的一部分;开头像管子;上端连胃;下端通肛门。起消化和吸收作用。也叫肠管。