fàn guō
fàn shēn
fàn wǎn
fàn sì
fàn yú
fàn shí
fàn guàn
fàn cài
fàn náng
fàn sēng
fàn jǔ
fàn kē
fàn lì
fàn chuáng
fàn dào
fàn zhōng
fàn bì
fàn chǎng
fàn yáo
fàn huì
fàn tóu
fàn qì
fàn zhù
fàn yù
fàn zhǔ
fàn gēng
fàn guǎn
fàn sūn
fàn shān
fàn zhuāng
fàn shū
fàn gǔ
fàn shěn
fàn zhǒu
fàn tuán
fàn wù
fàn qìng
fàn shù
fàn dòu
fàn bāo
fàn piào
fàn hé
fàn guā
fàn yǐn
fàn xīng
fàn qǔ
fàn méi
fàn dān
fàn tǒng
fàn táng
fàn wán
fàn jú
fàn dài
fàn wèng
fàn yín
fàn zèng
fàn zhuō
fàn diàn
fàn tān
fàn shi
fàn bō
fàn lán
fàn huò
fàn tīng
fàn qí
fàn pán
fàn niú
fàn luó
fàn kǒu
fàn qiǔ
fàn wèng
fàn qián
fàn zhé
fàn pù
fàn bǐ
fàn chē
fàn chǎng
fàn bō
fàn liáng
fàn mǐ
fàn wǎn
fàn kēng
fàn qín
fàn tiē
fàn tǒng
fàn pán
fàn kǎ
fàn chuáng
fàn hán
fàn gǎn
fàn yù
fàn zī
fàn jiā
fàn hán
fàn gé
fàn kù
fàn gǎn
míng gǎn
duō gǎn
xián gǎn
xiù gǎn
guān gǎn
wén gǎn
xián gǎn
xìng gǎn
wēi gǎn
míng gǎn
liú gǎn
jiǔ gǎn
chéng gǎn
jiāo gǎn
ròu gǎn
dòng gǎn
zhuī gǎn
xǐ gǎn
qián gǎn
qíng gǎn
āi gǎn
měi gǎn
hù gǎn
fú gǎn
mò gǎn
xiāng gǎn
bēi gǎn
kuì gǎn
tóng gǎn
huān gǎn
chē gǎn
mǐn gǎn
shàn gǎn
yuè gǎn
pán gǎn
yā gǎn
chuán gǎn
ruì gǎn
kě gǎn
yáo gǎn
kǒu gǎn
xuán gǎn
kuài gǎn
diàn gǎn
zì gǎn
wéi gǎn
jī gǎn
bǎi gǎn
yìng gǎn
chù gǎn
huái gǎn
zhēn gǎn
dòng gǎn
chóu gǎn
suí gǎn
è gǎn
shēn gǎn
xīn gǎn
suān gǎn
yōu gǎn
zhī gǎn
líng gǎn
bēng gǎn
dǐng gǎn
xiào gǎn
shǒu gǎn
ǒu gǎn
xīn gǎn
hé gǎn
sī gǎn
wàn gǎn
shùn gǎn
hǎo gǎn
líng gǎn
qī gǎn
tòng gǎn
gòng gǎn
gǔ gǎn
yǒu gǎn
zá gǎn
shāng gǎn
yù gǎn
shén gǎn
lèi gǎn
huà gǎn
wú gǎn
wài gǎn
tōng gǎn
fǎn gǎn
dùn gǎn
cán gǎn
⒈ 谓因孝养母亲而感动上天。典出《南史·孝义传上·陈遗》:“宋初吴郡人陈遗,少为郡吏,母好食鎗底饭。 遗在役,恒带一囊,每煮食輒録其焦以貽母。后孙恩乱,聚得数升,恒带自随。及败逃窜,多有饿死, 遗以此得活。母昼夜泣涕,目为失明,耳无所闻。
引遗还入户,再拜号咽,母豁然即明。”
五代李瀚《蒙求》诗:“陈遗饭感, 陶侃酒限。”
1.煮熟的 谷类食品。特指米饭。
2.每天定时吃的食物:早~。晚~。
感读音:gǎn感gǎn(1)(动)觉得:身体偶~不适。(2)(动)感动:~人肺腑|深有所~。(3)(动)对别人的好意怀着谢意:~谢|~恩|~激。(4)(动)中医指感受风寒:外~内伤。(5)(名)感觉;情感;感想:美~|好~|自豪~|亲切之~|观~|百~交集。(6)(动)(摄影胶片、晒图纸等)接触光线而发生变化:~光。