fàn wǎn
fàn pán
fàn qín
fàn pù
fàn wèng
fàn diàn
fàn tǒng
fàn hé
fàn tīng
fàn guàn
fàn dài
fàn shū
fàn qián
fàn piào
fàn shēn
fàn qǔ
fàn guā
fàn lán
fàn bì
fàn zhǒu
fàn mǐ
fàn bō
fàn niú
fàn zhuāng
fàn qì
fàn qí
fàn bǐ
fàn zhù
fàn chǎng
fàn hán
fàn wèng
fàn kǒu
fàn liáng
fàn xīng
fàn dào
fàn chuáng
fàn dòu
fàn tóu
fàn yǐn
fàn kēng
fàn huì
fàn wù
fàn gēng
fàn kù
fàn wán
fàn zhé
fàn zhuō
fàn tuán
fàn sēng
fàn zhōng
fàn táng
fàn sì
fàn hán
fàn kǎ
fàn yù
fàn qìng
fàn luó
fàn shù
fàn jǔ
fàn yú
fàn shān
fàn zī
fàn bāo
fàn yáo
fàn shí
fàn yín
fàn wǎn
fàn sūn
fàn shi
fàn dān
fàn tǒng
fàn guō
fàn lì
fàn huò
fàn tān
fàn qiǔ
fàn gǎn
fàn cài
fàn yù
fàn pán
fàn chuáng
fàn gǔ
fàn bō
fàn tiē
fàn méi
fàn náng
fàn jiā
fàn zhǔ
fàn kē
fàn zèng
fàn chē
fàn gé
fàn guǎn
fàn chǎng
fàn shěn
fàn jú
gōng chǎng
máo chǎng
táng chǎng
kāi chǎng
zuò chǎng
bàn chǎng
luó chǎng
chuán chǎng
nèi chǎng
hóng chǎng
bó chǎng
chū chǎng
fàn chǎng
chē chǎng
piān chǎng
zǐ chǎng
jiǔ chǎng
wài chǎng
diàn chǎng
lún chǎng
shén chǎng
shān chǎng
yào chǎng
xuān chǎng
mǎ chǎng
kuān chǎng
huā chǎng
dōng chǎng
mù chǎng
guàng chǎng
xī chǎng
shā chǎng
péng chǎng
píng chǎng
huō chǎng
mù chǎng
⒈ 旧时煮粥以救济贫民的场所。
引《清会典·户部一二三·赈饥三》:“嘉庆七年……其卢沟桥、黄桥、东霸、大井等处饭厂,亦著一体展至四月二十日止。”
《清会典·户部一二四·赈饥四》:“同治元年諭:前因京师米价昂贵,諭令五城御史,於开放饭厂先期一月举行,俾资存活。”
1.煮熟的 谷类食品。特指米饭。
2.每天定时吃的食物:早~。晚~。
厂读音:chǎng,ān[ chǎng ]
1. 指用机械制造生产资料或生活资料的工场。
2. 有空地方可以存货或进行加工的地方:煤厂。
3. 棚舍:“枳篱茅厂共桑麻。”
4. 中国明代为加强专制统治而设的特务机关。
[ ān ]
1. 同“庵”,多用于人名。