xiào shùn
xiào qún
xiào chēng
xiào gōng
xiào qīn
xiào fú
xiào jìng
xiào cí
xiào tì
xiào bó
xiào sī
xiào lǚ
xiào jué
xiào xìng
xiào yǎng
xiào mù
xiào kè
xiào liè
xiào jié
xiào kǎi
xiào líng
xiào qǐ
xiào fū
xiào shùn
xiào jǐn
xiào hé
xiào sūn
xiào lián
xiào qī
xiào zhú
xiào dao
xiào jǐ
xiào sǔn
xiào wéi
xiào xiǎng
xiào sì
xiào niǎo
xiào nǚ
xiào dì
xiào zhēng
xiào yī
xiào xiǎng
xiào lǐ
xiào wǔ
xiào gǎn
xiào fù
xiào jiā
xiào jiǎ
xiào péng
xiào lián
xiào mén
xiào qì
xiào chéng
xiào dé
xiào zǐ
hù gǎn
huái gǎn
dùn gǎn
yuè gǎn
xuán gǎn
líng gǎn
xiāng gǎn
líng gǎn
kǒu gǎn
zhēn gǎn
jī gǎn
suān gǎn
mò gǎn
bēi gǎn
yā gǎn
pán gǎn
liú gǎn
xīn gǎn
chē gǎn
ròu gǎn
jiǔ gǎn
qián gǎn
xiào gǎn
tóng gǎn
ruì gǎn
yù gǎn
wéi gǎn
shùn gǎn
lèi gǎn
kuì gǎn
zì gǎn
bǎi gǎn
shǒu gǎn
kě gǎn
míng gǎn
yōu gǎn
ǒu gǎn
huān gǎn
è gǎn
yǒu gǎn
tòng gǎn
suí gǎn
kuài gǎn
xiù gǎn
zá gǎn
āi gǎn
yìng gǎn
yáo gǎn
sī gǎn
bēng gǎn
chéng gǎn
diàn gǎn
fàn gǎn
guān gǎn
měi gǎn
dòng gǎn
qíng gǎn
qī gǎn
míng gǎn
shén gǎn
xián gǎn
dǐng gǎn
dòng gǎn
cán gǎn
fǎn gǎn
hé gǎn
shēn gǎn
wài gǎn
fú gǎn
wàn gǎn
zhuī gǎn
wēi gǎn
xìng gǎn
shāng gǎn
zhī gǎn
huà gǎn
wú gǎn
mǐn gǎn
xīn gǎn
xǐ gǎn
duō gǎn
gǔ gǎn
wén gǎn
tōng gǎn
chóu gǎn
shàn gǎn
jiāo gǎn
hǎo gǎn
chuán gǎn
gòng gǎn
chù gǎn
xián gǎn
⒈ 旧谓孝行的感应。
引《晋书·王祥传》:“母常欲生鱼,时天寒冰冻, 祥解衣将剖冰求之,冰忽自解,双鲤跃出,持之而归。母又思黄雀炙,復有黄雀数十飞入其幙,復以供母。乡里惊叹,以为孝感所致焉。”
《北史·孝行传·王颁》:“﹝颁﹞夜中睡,梦有人授药,比寤而疮不痛。时人以为孝感。”
《宋史·孝义传·易延庆》:“延庆居丧摧毁,庐於墓侧,手植松柏数百本,旦出守墓,夕归侍母。紫芝生於墓之西北,数年又生玉芝十八茎。本州将表其事, 延庆恳辞。或画其芝来京师,朝士多为诗赋,称其孝感。”
孝xiào(1)本义:(动)尽心奉养和服从父母;孝顺:~子|尽~。(2)(名)旧时尊长死后在一定时期内遵守的礼俗:守~。(3)(名)丧服:穿~|带~。
感读音:gǎn感gǎn(1)(动)觉得:身体偶~不适。(2)(动)感动:~人肺腑|深有所~。(3)(动)对别人的好意怀着谢意:~谢|~恩|~激。(4)(动)中医指感受风寒:外~内伤。(5)(名)感觉;情感;感想:美~|好~|自豪~|亲切之~|观~|百~交集。(6)(动)(摄影胶片、晒图纸等)接触光线而发生变化:~光。