chāng jī
chāng cí
chāng shèng
chāng fēng
chāng yán
chāng jiào
chāng qú
chāng dé
chāng huī
chāng qī
chāng yáng
chāng yì
chāng pú
chāng běn
chāng tú
chāng shí
chāng dǎo
chāng yáng
chāng cháo
chāng jī
chāng guāng
chāng bó
chāng xīng
chāng huá
chāng yì
chāng fēng
chāng pú
chāng fú
chāng mén
chāng zū
chāng kuáng
chāng dá
chāng yùn
chāng huà
chāng fù
chāng ruì
chāng qí
chāng nián
chāng hù
chāng zhì
chāng lì
chāng zú
chāng xī
chāng tíng
chāng lóng
chāng fù
chāng xiáng
chāng tài
chāng róng
chāng zuò
chāng pú
chāng jiǔ
chāng lù
chāng lè
chāng yǎn
chāng shǔ
chāng lí
chāng yún
chāng yáng
chāng chù
chāng sòng
chāng dà
chāng mào
chāng mào
chāng shì
chāng gǔ
chāng míng
chāng shú
chāng wáng
chāng fú
chāng lù
chāng yìn
chāng huì
chāng yì
chāng pī
chāng huī
chāng xiá
chāng fán
chāng wàng
chāng chì
chāng yán
chāng xióng
chāng chén
chāng chāng
chāng shū
chāng hòu
chāng huò
chāng zū
píng lóng
yǔ lóng
kāng lóng
shèng lóng
gāo lóng
qián lóng
xīng lóng
pì lóng
pī lóng
qióng lóng
yōu lóng
qīn lóng
jí lóng
qìng lóng
xiū lóng
jiā lóng
féng lóng
gá lóng
gōng lóng
hū lóng
gū lōng
wū lóng
jī lóng
wā lóng
jiǔ lóng
dòng lóng
bāo lóng
fēng lóng
zhōng lóng
hǒu lóng
chāng lóng
bǐ lóng
chōng lóng
chóng lóng
kè lóng
zhǎi lóng
wū lóng
hōng lōng
wā lóng
nán lóng
fù lóng
huī lóng
dēng lóng
guāng lóng
yí lóng
hū lóng
昌隆chānglóng
(1) 昌(.好工具)盛兴隆
例社会昌隆英prosperous and flourishing⒈ 使昌盛。
引《坛经·付嘱品》:“缔缉伽蓝,昌隆法嗣。”
⒉ 兴旺发达。
引汉驹《新政府之建设》第一章:“注目于其社会,关心于其国情,每有一种葱葱勃勃伟大昌隆之气象,目击焉而心花开,耳触焉而气概扬。”
兴盛。
如:「国运昌隆」。
昌chāng(1)(形)繁荣;兴旺:~明|蕃~|南~|武~|繁荣~盛。(2)(形)姓。
隆读音:lóng,lōng[ lóng ]1.盛大:~重。
2.兴盛:兴~。
3.深厚;程度深:~情厚谊。~冬。
4.凸起:~起。