bìng shēn
bìng mó
bìng jí
bìng qì
bìng chuāng
bìng quán
bìng huì
bìng gēn
bìng dì
bìng fèi
bìng zhǐ
bìng jìng
bìng cuì
bìng jí
bìng jù
bìng dú
bìng fá
bìng biàn
bìng jiù
bìng móu
bìng dùn
bìng jiǎo
bìng hài
bìng zuì
bìng miǎn
bìng qǐ
bìng zhuàng
bìng hào
bìng chuáng
bìng yǐ
bìng shǒu
bìng chǐ
bìng zào
bìng gǔ
bìng fáng
bìng sǐ
bìng biàn
bìng shēn
bìng chéng
bìng yì
bìng xiāo
bìng yuán
bìng gōu
bìng zhì
bìng gǔ
bìng hòu
bìng lì
bìng huàn
bìng xiàng
bìng yì
bìng zhèng
bìng wò
bìng mín
bìng jí
bìng kuáng
bìng kǔ
bìng jià
bìng lì
bìng cú
bìng zhì
bìng pǐ
bìng yǎn
bìng shì
bìng gù
bìng yīn
bìng tuì
bìng yuán
bìng chē
bìng xián
bìng yǒu
bìng yù
bìng zhèng
bìng yīn
bìng fāng
bìng chuàng
bìng shè
bìng jī
bìng jiǔ
bìng lì
bìng yuàn
bìng lì
bìng mèi
bìng shì
bìng bì
bìng shěn
bìng xiāng
bìng lì
bìng lǐ
bìng shān
bìng shì
bìng xiàng
bìng ruò
bìng qíng
bìng cǎo
bìng fū
bìng tú
bìng chéng
bìng zhàng
bìng cuì
bìng tòng
bìng sú
bìng wēi
bìng tài
bìng xiū
bìng zhě
bìng qū
bìng lèi
bìng nǚ
bìng kè
bìng xiāo
bìng hào
bìng chéng
bìng yē
bìng kùn
bìng kě
bìng yuán
bìng bì
bìng huì
bìng lóng
bìng bì
bìng tà
bìng fèi
bìng zhuàng
bìng hái
bìng tǐ
bìng àn
bìng jiā
bìng yǔ
bìng shǐ
bìng jì
bìng ěr
bìng mò
bìng xīn
bìng néng
bìng shòu
bìng dǔ
bìng jūn
bìng wàng
bìng míng
bìng kuàng
bìng yè
bìng fēng
bìng yǎn
bìng zhòng
bìng mù
bìng zhū
bìng chán
bìng zhēng
bìng cán
bìng róng
bìng rén
⒈ 患疟疾。
引《新唐书·姚崇传》:“崇病痁移告,凡大政事,帝必令源乾曜就咨焉。”
宋曾慥《高斋漫录》:“老姥自言病痁求药,公随行偶有药,取以遗之。”
明宋濂《题王鲁公致仕诰》:“会病痁新起,精神昏昧。”
病bìng(1)(动)生理上或心理上发生的不正常状态:疾~|心脏~。(2)(名)生理上或心理上发生不正常的状态:~了三天。(3)(名)心病;私弊:弊~。(4)(名)缺点;错误:语~|通~。(5)(动)〈书〉祸害;损害:祸国~民。(6)(动)〈书〉责备;不满:诟~|为世所~。
痁读音:shān,diàn[ shān ]1. 疟病:“齐侯疥,遂痁。”
2. 病。