bìng jiā
bìng yuán
bìng yì
bìng àn
bìng yīn
bìng bì
bìng shì
bìng kǔ
bìng pǐ
bìng jiù
bìng biàn
bìng chéng
bìng gēn
bìng hào
bìng fáng
bìng cuì
bìng zhuàng
bìng yǎn
bìng zào
bìng yuàn
bìng xiāo
bìng tòng
bìng jī
bìng gǔ
bìng kuàng
bìng fèi
bìng jù
bìng jí
bìng dì
bìng bì
bìng miǎn
bìng chéng
bìng lǐ
bìng tú
bìng shēn
bìng cán
bìng yì
bìng hòu
bìng sǐ
bìng quán
bìng xīn
bìng zhēng
bìng lì
bìng jì
bìng jià
bìng shēn
bìng zhì
bìng qíng
bìng fá
bìng gōu
bìng zhòng
bìng lì
bìng yǐ
bìng sú
bìng zhū
bìng zuì
bìng hái
bìng shòu
bìng nǚ
bìng qū
bìng bì
bìng wò
bìng zhuàng
bìng xiū
bìng shǒu
bìng shì
bìng zhàng
bìng yǒu
bìng jiǎo
bìng ěr
bìng dùn
bìng zhèng
bìng zhèng
bìng fū
bìng huì
bìng xiāo
bìng róng
bìng dú
bìng shān
bìng mò
bìng rén
bìng xiàng
bìng jí
bìng jìng
bìng kuáng
bìng cú
bìng shè
bìng chuāng
bìng ruò
bìng fèi
bìng lì
bìng kě
bìng xián
bìng shì
bìng míng
bìng huàn
bìng chuáng
bìng fāng
bìng yē
bìng fēng
bìng wàng
bìng xiāng
bìng mù
bìng xiàng
bìng yù
bìng mèi
bìng qì
bìng zhě
bìng qǐ
bìng dǔ
bìng yīn
bìng hào
bìng chán
bìng lèi
bìng shěn
bìng tài
bìng mó
bìng kùn
bìng yè
bìng cuì
bìng jiǔ
bìng chǐ
bìng tuì
bìng wēi
bìng tà
bìng shǐ
bìng zhì
bìng jūn
bìng huì
bìng biàn
bìng yǔ
bìng zhǐ
bìng móu
bìng gǔ
bìng lì
bìng chuàng
bìng kè
bìng jí
bìng lì
bìng lóng
bìng chē
bìng cǎo
bìng yuán
bìng mín
bìng hài
bìng yǎn
bìng tǐ
bìng gù
bìng yuán
bìng chéng
bìng néng
qióng wēi
dài wēi
jiān wēi
chí wēi
hài wēi
bìng wēi
zāi wēi
huái wēi
bī wēi
chuí wēi
zhān wēi
lín wēi
jǐ wēi
xíng wēi
fú wēi
qī wēi
diàn wēi
fàn wēi
qǐng wēi
gū wēi
gāo wēi
diān wēi
qī wēi
shǒu wēi
bīn wēi
jùn wēi
jì wēi
qīng wēi
qiào wēi
jiāo wēi
pín wēi
jí wēi
jiān wēi
luàn wēi
yuè wēi
jī wēi
ān wēi
kuāng wēi
dǎo wēi
xiōng wēi
xiǎn wēi
xuán wēi
lǚ wēi
sì wēi
qí wēi
luǎn wēi
yuè wēi
jīng wēi
jiě wēi
dān wēi
病危bìngwēi
(1) 病情十分危险,极有可能危及生命
英be dying;be critically ill⒈ 病情危急。
引明王守仁《传习录》卷上:“忽家信至,言儿病危, 澄心甚忧闷不能堪。”
清缪艮《沉秀英传》:“曩时李顺娘死,病危时,恋恋故人,至有魂觅情缘之语。”
巴金《关于<海的梦>》:“她病危时,两个在南方的兄弟都去北京探望。”
病重而危急。
病bìng(1)(动)生理上或心理上发生的不正常状态:疾~|心脏~。(2)(名)生理上或心理上发生不正常的状态:~了三天。(3)(名)心病;私弊:弊~。(4)(名)缺点;错误:语~|通~。(5)(动)〈书〉祸害;损害:祸国~民。(6)(动)〈书〉责备;不满:诟~|为世所~。
危读音:wēi危wēi(1)(形)本义:高。(2)(形)危险;不安全:~局|安~。(3)(动)使处于危险境地;损害:~及|~害。(4)(形)指人快要死:病~|垂~。(5)(形)〈书〉高:~楼百尺。(6)(形)〈书〉端正:正襟~坐。(7)(名)二十八宿之一。(8)姓。