guàn dàng
guàn dì
guàn fó
guàn qú
guàn zūn
guàn zhì
guàn tán
guàn fèi
guàn guā
guàn liú
guàn wò
guàn lǒu
guàn bì
guàn dú
guàn yuán
guàn sàng
guàn guàn
guàn jiāng
guàn mù
guàn jìn
guàn yóu
guàn yīn
guàn gāng
guàn zhù
guàn jìn
guàn chàng
guàn miào
guàn yì
guàn dí
guàn hé
guàn dǐng
guàn mù
guàn qū
guàn jiāng
guàn rù
guàn shù
guàn mǎng
guàn zhù
guàn qū
guàn cóng
guàn rú
guàn shū
guàn lù
guàn jī
guàn nóng
guàn tōng
guàn pì
guàn zuì
guàn kǒu
guàn cháng
guàn zǎo
guàn chàng
guàn xǐ
guàn gài
guàn shuǐ
guàn téng
guàn zhāng
guàn jí
yù chàng
jù chàng
hān chàng
míng chàng
chōng chàng
xuān chàng
guàn chàng
liú chàng
xié chàng
qǔ chàng
dǐng chàng
pǔ chàng
hóng chàng
fēng chàng
sì chàng
suō chàng
guàn chàng
zhǔ chàng
lǎng chàng
jiè chàng
bǐ chàng
xuán chàng
jù chàng
cháng chàng
yù chàng
xiǎo chàng
tiáo chàng
yù chàng
⒈ 亦作“灌畅”。古代祭祀的一种仪式。把黑黍和郁金草酿成的香酒浇在地上,求神降临。
引《诗·大雅·文王》“祼将于京” 毛传:“祼,灌鬯也, 周人尚臭。”
汉班固《白虎通·考黜》:“玉瓚者,器名也,所以灌鬯之器也。以圭饰其柄,灌鬯贵玉气也。”
汉王充《论衡·异虚》:“夫畅草可以炽酿,芬香畅达者,将祭,灌畅降神。”
灌guàn(1)(动)浇;灌溉:引水~田。(2)(动)倒进去或装进去(多指液体、气体或颗粒状物体):~了一瓶热水|风雪呼呼~进门来|那响亮的声音直往他耳朵里~。(3)(动)指录音:~唱片。
鬯读音:chàng1.古代祭祀用的酒。
2.古又同“畅”:~谈。