jiān xiào
shǎ xiào
yí xiào
duī xiào
guǐ xiào
yán xiào
gòu xiào
bǐ xiào
yǔ xiào
dàn xiào
lù xiào
nóng xiào
wǎn xiào
hái xiào
yǎ xiào
xiāo xiào
yú xiào
chī xiào
kū xiào
hǎo xiào
pín xiào
shàn xiào
hōng xiào
mù xiào
fù xiào
mǐn xiào
qǔ xiào
cǎn xiào
shuō xiào
èr xiào
yáng xiào
jiǎo xiào
pín xiào
dà xiào
gān xiào
yǎn xiào
shān xiào
jìng xiào
jīng xiào
kuì xiào
pò xiào
qiào xiào
cháng xiào
níng xiào
tōu xiào
gù xiào
kě xiào
diàn xiào
dú xiào
nì xiào
ruǎn xiào
jī xiào
huǐ xiào
péi xiào
guài xiào
xǔ xiào
shàn xiào
huān xiào
huī xiào
xǐ xiào
gē xiào
hān xiào
cháo xiào
chī xiào
zhú xiào
mǎi xiào
nì xiào
biǎn xiào
shān xiào
shǎng xiào
pái xiào
shěn xiào
suǒ xiào
lěng xiào
hāi xiào
qiǎn xiào
hān xiào
fēi xiào
fā xiào
qiàn xiào
tǎn xiào
yǎn xiào
yí xiào
cháo xiào
yàn xiào
ké xiào
ēi xiào
níng xiào
xuān xiào
shuō xiào
yíng xiào
wǔ xiào
chēn xiào
kuò xiào
mài xiào
zéi xiào
qī xiào
guān xiào
kǔ xiào
mǐn xiào
mèi xiào
kān xiào
xī xiào
yě xiào
wán xiào
bīn xiào
fěi xiào
nìng xiào
hòng xiào
táo xiào
gǎo xiào
jí xiào
gāo xiào
wā xiào
jiàn xiào
hán xiào
chī xiào
xī xiào
xiè xiào
chǐ xiào
tán xiào
qiè xiào
diào xiào
shuǎ xiào
yuè xiào
qiǎo xiào
guà xiào
lè xiào
huān xiào
hōng xiào
lù xiào
kuáng xiào
péi xiào
xuè xiào
huá xiào
dòu xiào
mǐn xiào
wēi xiào
àn xiào
huān xiào
qiǎng xiào
bó xiào
xī xiào
chī xiào
qìng xiào
guǐ xiào
qīng xiào
jiāo xiào
liǎn xiào
chǎn xiào
biàn xiào
tiān xiào
耻笑。
⒈ 耻笑。
引《公羊传·庄公三十二年》:“不从吾言而不饮此,则必为天下戮笑,必无后乎鲁国。”
《汉书·司马迁传》:“僕以口语遇遭此祸,重为乡党戮笑,污辱先人,亦何面目復上父母之丘墓乎?”
唐柳宗元《非<国语>下·狐偃》:“夫如是,以为诸侯之孝,又何戮笑於天下哉?”
《明史·佞倖传序》:“至顾可学、盛端明、朱隆禧之属,皆起家甲科,致位通显,乃以秘术干荣,为世戮笑。”
戮lù(动)杀:杀~。戮lù(动)〈书〉并;合:~力。
笑读音:xiào笑xiào(1)(动)露出愉快的表情;发出欢喜的声音:~容|~声。(2)(动)讥笑:~话|耻~|见~。