huá dòng
huá cí
huá kòu
huá xuān
huá yí
huá là
huá shì
huá quán
huá luàn
huá míng
huá xuàn
huá yè
huá hài
huá fèi
huá biàn
huá ěr
huá xiāo
huá biàn
huá nù
huá rén
huá mǔ
huā lā
huá kuì
huá wǔ
huá jié
huá hǒng
huá xiào
huá zhēng
huá zào
huá huǐ
huá lǎ
huá nào
huá zhū
huá zòng
huá yán
huá huān
huá chuán
huá yín
huá jiù
huā huā
huá kòu
huá zhòng
huá rán
huá náo
huá lāng
biàn xiào
biǎn xiào
mǎi xiào
dàn xiào
dà xiào
mǐn xiào
shàn xiào
jīng xiào
qiǎng xiào
huān xiào
cǎn xiào
lù xiào
chī xiào
jí xiào
yuè xiào
mù xiào
yǎ xiào
qiàn xiào
fēi xiào
pín xiào
yǎn xiào
pín xiào
péi xiào
tiān xiào
níng xiào
gù xiào
yǎn xiào
hōng xiào
shǎ xiào
diàn xiào
diào xiào
chēn xiào
wán xiào
wēi xiào
nìng xiào
ké xiào
qǔ xiào
lěng xiào
guǐ xiào
ruǎn xiào
suǒ xiào
yí xiào
kǔ xiào
xī xiào
nóng xiào
chī xiào
shān xiào
gòu xiào
shěn xiào
mài xiào
pái xiào
chǐ xiào
shǎng xiào
hòng xiào
gāo xiào
hōng xiào
kān xiào
xiè xiào
qīng xiào
zhú xiào
bǐ xiào
cháo xiào
shuǎ xiào
shuō xiào
dú xiào
hǎo xiào
xuè xiào
àn xiào
xuān xiào
mèi xiào
hāi xiào
huān xiào
jiǎo xiào
gān xiào
yán xiào
fā xiào
qiǎn xiào
táo xiào
dòu xiào
kě xiào
mǐn xiào
guài xiào
shàn xiào
ēi xiào
nì xiào
jiān xiào
guān xiào
tán xiào
fù xiào
jiāo xiào
yǔ xiào
tǎn xiào
xiāo xiào
yě xiào
wǔ xiào
fěi xiào
wā xiào
qiè xiào
yáng xiào
qìng xiào
shuō xiào
hān xiào
qī xiào
wǎn xiào
huá xiào
yíng xiào
chī xiào
xǔ xiào
qiǎo xiào
bīn xiào
jiàn xiào
kuò xiào
nì xiào
guà xiào
tōu xiào
kū xiào
chī xiào
xī xiào
péi xiào
yú xiào
huī xiào
zéi xiào
qiào xiào
èr xiào
huǐ xiào
bó xiào
duī xiào
xī xiào
hái xiào
chǎn xiào
yàn xiào
gē xiào
hān xiào
liǎn xiào
lù xiào
huān xiào
gǎo xiào
lè xiào
kuì xiào
jìng xiào
hán xiào
níng xiào
yí xiào
jī xiào
shān xiào
kuáng xiào
mǐn xiào
guǐ xiào
cháng xiào
cháo xiào
xǐ xiào
pò xiào
哗笑huáxiào
(1) 众人放声大笑
例哗笑声传遍了整个校园(好工具.)英uproarious laughter⒈ 哗然取笑。
引唐柳宗元《答韦中立论师道书》:“今之世,不闻有师,有輒譁笑之,以为狂人。”
清戴名世《画网巾先生传》:“於是二僕为先生画网巾,画已,乃加冠。二僕亦互相画也,日以为常。军中皆譁笑之。”
⒉ 多人杂乱地说笑。
引清黄景仁《人日艤舟亭探梅过饮左云在斋头》诗:“三更以后譁笑急,春气先乘酒香入。”
众人放声大笑。 清沉复《浮生六记·闺房记乐》:“芸大窘避去,上下哗笑之。”
周立波《李大贵观礼》:“窗外传来一阵嘈杂的人声,夹着轻敲的锣鼓和愉快的歌声,还有姑娘们的放肆的哗笑。”
杨朔《潼关之夜》:“我们毫无拘束地哗笑着。”
哗然讥笑。
1. 〔哗变〕军队突然叛变。
2. 人多声杂,乱吵:哗笑。哗然。喧哗。哗众取宠(用言语行动迎合众人,以博得好感或拥护)。
笑读音:xiào笑xiào(1)(动)露出愉快的表情;发出欢喜的声音:~容|~声。(2)(动)讥笑:~话|耻~|见~。