塞门


塞门的组词


塞话

sāi huà

塞道

sè dào

塞下

sāi xià

塞蔽

sāi bì

塞职

sāi zhí

塞咎

sāi jiù

塞上

sāi shàng

塞关

sāi guān

塞内

sài nèi

塞别

sāi bié

塞除

sāi chú

塞嘿

sāi hēi

塞芦

sāi lú

塞表

sāi biǎo

塞絶

sāi jué

塞子

sāi zi

塞满

sāi mǎn

塞邑

sāi yì

塞箔

sāi bó

塞入

sāi rù

塞聪

sè cōng

塞牙

sāi yá

塞虏

sāi lǔ

塞外

sài wài

塞贤

sāi xián

塞鴈

sāi yàn

塞邦

sāi bāng

塞途

sāi tú

塞匿

sāi nì

塞管

sāi guǎn

塞诘

sāi jié

塞马

sāi mǎ

塞叟

sāi sǒu

塞鸿

sāi hóng

塞白

sāi bái

塞默

sāi mò

塞徼

sāi jiǎo

塞祷

sāi dǎo

塞怨

sāi yuàn

塞曲

sāi qǔ

塞令

sāi lìng

塞隔

sāi gé

塞门

sài mén

塞垣

sāi yuán

塞规

sāi guī

塞角

sāi jiǎo

塞塞

sāi sāi

塞路

sāi lù

塞噎

sāi yē

塞耳

sāi ěr

塞音

sè yīn

塞责

sè zé

塞尘

sāi chén

塞人

sāi rén


玄门

xuán mén

额门

é mén

差门

chà mén

粪门

fèn mén

全门

quán mén

乘门

chéng mén

稿门

gǎo mén

兴门

xīng mén

它门

tā mén

穴门

xué mén

水门

shuǐ mén

郡门

jùn mén

热门

rè mén

与门

yǔ mén

款门

kuǎn mén

夺门

duó mén

澳门

ào mén

青门

qīng mén

掌门

zhǎng mén

侧门

cè mén

唤门

huàn mén

窍门

qiào mén

齐门

qí mén

穷门

qióng mén

阖门

hé mén

蜀门

shǔ mén

路门

lù mén

鸿门

hóng mén

填门

tián mén

倚门

yǐ mén

胆门

dǎn mén

圭门

guī mén

九门

jiǔ mén

重门

chóng mén

十门

shí mén

闱门

wéi mén

上门

shàng mén

某门

mǒu mén

并门

bìng mén

贫门

pín mén

郎门

láng mén

贤门

xián mén

后门

hòu mén

微门

wēi mén

闳门

hóng mén

穹门

qióng mén

教门

jiào mén

南门

nán mén

梁门

liáng mén

庆门

qìng mén

桑门

sāng mén

宾门

bīn mén

人门

rén mén

端门

duān mén

壁门

bì mén

前门

qián mén

闸门

zhá mén

拜门

bài mén

逵门

kuí mén

讳门

huì mén

月门

yuè mén

阗门

tián mén

西门

xī mén

修门

xiū mén

牙门

yá mén

横门

héng mén

词门

cí mén

轩门

xuān mén

巡门

xún mén

拐门

guǎi mén

踏门

tà mén

歡门

huān mén

八门

bā mén

栊门

lóng mén

省门

shěng mén

栏门

lán mén

斜门

xié mén

津门

jīn mén

班门

bān mén

郭门

guō mén

便门

biàn mén

普门

pǔ mén

道门

dào mén

叩门

kòu mén

宦门

huàn mén

善门

shàn mén

鼎门

dǐng mén

挨门

āi mén

气门

qì mén

城门

chéng mén

破门

pò mén

洪门

hóng mén

星门

xīng mén

阊门

chāng mén

贵门

guì mén

木门

mù mén

奇门

qí mén

谯门

qiáo mén

打门

dǎ mén

临门

lín mén

塞门

sài mén

悟门

wù mén

竹门

zhú mén

脚门

jiǎo mén

翟门

zhái mén

根门

gēn mén

旌门

jīng mén

暗门

àn mén

龙门

lóng mén

顺门

shùn mén

池门

chí mén

炎门

yán mén

边门

biān mén

旋门

xuán mén

灭门

miè mén

迎门

yíng mén

单门

dān mén

庠门

xiáng mén

进门

jìn mén

阿门

ā mén

妙门

miào mén

专门

zhuān mén

列门

liè mén

和门

hé mén

譍门

yīng mén

双门

shuāng mén

壅门

yōng mén

朝门

cháo mén

夔门

kuí mén

封门

fēng mén

贿门

huì mén

把门

bǎ mén

戟门

jǐ mén

柴门

chái mén

赂门

lù mén

学门

xué mén

当门

dāng mén

巢门

cháo mén

家门

jiā mén

蓟门

jì mén

车门

chē mén

义门

yì mén

露门

lù mén

金门

jīn mén

抠门

kōu mén

射门

shè mén

安门

ān mén

邪门

xié mén

长门

zhǎng mén

平门

píng mén

凯门

kǎi mén

锅门

guō mén

乱门

luàn mén

骈门

pián mén

定门

dìng mén

毬门

qiú mén

凶门

xiōng mén

梢门

shāo mén

肛门

gāng mén

产门

chǎn mén

驩门

huān mén

陵门

líng mén

鹊门

què mén

火门

huǒ mén

山门

shān mén

偏门

piān mén

楚门

chǔ mén

闩门

shuān mén

耳门

ěr mén

街门

jiē mén

应门

yìng mén

过门

guò mén

戒门

jiè mén

荜门

bì mén

禹门

yǔ mén

北门

běi mén

登门

dēng mén

户门

hù mén

脩门

yǒu mén

倡门

chàng mén

活门

huó mén

膺门

yīng mén

仙门

xiān mén

霸门

bà mén

寝门

qǐn mén

庙门

miào mén

蓬门

péng mén

嗓门

sǎng mén

阳门

yáng mén

佛门

fó mén

掖门

yè mén

闿门

kǎi mén

裙门

qún mén

斗门

dǒu mén

阀门

fá mén

朱门

zhū mén

库门

kù mén

那门

nà mén

幽门

yōu mén

京门

jīng mén

多门

duō mén

大门

dà mén

江门

jiāng mén

幸门

xìng mén

鹭门

lù mén

溜门

liū mén

杜门

dù mén

出门

chū mén

盛门

shèng mén

恶门

è mén

房门

fáng mén

师门

shī mén

空门

kōng mén

丘门

qiū mén

渠门

qú mén

折门

zhé mén

李门

lǐ mén

厓门

yá mén

独门

dú mén

皇门

huáng mén

曾门

zēng mén

红门

hóng mén

灵门

líng mén

缁门

zī mén

利门

lì mén

松门

sōng mén

排门

pái mén

四门

sì mén

同门

tóng mén

寒门

hán mén

恩门

ēn mén

暑门

shǔ mén

犯门

fàn mén

下门

xià mén

弱门

ruò mén

马门

mǎ mén

油门

yóu mén

贲门

bēn mén

宗门

zōng mén

举门

jǔ mén

旗门

qí mén

一门

yī mén

禁门

jìn mén

权门

quán mén

闺门

guī mén

海门

hǎi mén

亚门

yà mén

汽门

qì mén

欢门

huān mén

涧门

jiàn mén

竈门

zào mén

樵门

qiáo mén

面门

miàn mén

席门

xí mén

部门

bù mén

掘门

jué mén

中门

zhōng mén

旁门

páng mén

霄门

xiāo mén

五门

wǔ mén

晨门

chén mén

屠门

tú mén

球门

qiú mén

转门

zhuàn mén

沙门

shā mén

雷门

léi mén

正门

zhèng mén

也门

yě mén

照门

zhào mén

茨门

cí mén

隘门

ài mén

坊门

fāng mén

扫门

sǎo mén

守门

shǒu mén

槅门

gé mén

查门

zhā mén

侯门

hóu mén

顶门

dǐng mén

纱门

shā mén

入门

rù mén

新门

xīn mén

瘂门

yǎ mén

及门

jí mén

衙门

yá men

垒门

lěi mén

头门

tóu mén

留门

liú mén

村门

cūn mén

辕门

yuán mén

阵门

zhèn mén

闇门

àn mén

外门

wài mén

忌门

jì mén

素门

sù mén

孟门

mèng mén

风门

fēng mén

鯆门

pū mén

对门

duì mén

角门

jiǎo mén

桃门

táo mén

上一组词:对籴
下一组词:闭户

更多塞的组词

塞门的意思


词语解释:

1.边关。
2.闭门。
3.形容登门之人众多。
4.屏,影壁

引证解释:

⒈ 屏,影壁。

引《论语·八佾》:“邦君树塞门, 管氏亦树塞门。”
邢昺疏:“塞犹蔽也。 《礼》:天子外屏,诸侯内屏,大夫以帘,士以帷是也。”
清孔尚任《桃花扇·听稗》:“你每日倚着塞门桩子使唤俺,今以后叫你闻着俺的风声脑子疼。”

⒉ 闭门。

引南朝梁江淹《恨赋》:“敬通见抵,罢归田里,闭关却扫,塞门不仕。”
《新唐书·食货志二》:“每中官出,沽浆卖饼之家皆彻肆塞门。”

⒊ 谓门户阻塞。形容登门之人众多。

引唐李肇《唐国史补》卷中:“王彦伯自言医道将行,时列三四灶煮药于庭。老少塞门而请。”

⒋ 边关。

引《文选·颜延之<赭白马赋>》:“简伟塞门,献状絳闕。旦刷幽燕,昼秣荆越。”
李善注:“塞,紫塞也。有关,故曰门。”
宋曾巩《边将》诗:“汛扫沙磧无纤埃,塞门千里常夜开。”
明李梦阳《送李中丞赴镇》诗:“塞门萧萧风马鸣, 长城雪残春草生。”

国语词典:

屏蔽内外的门。

网络解释:

塞门

塞门是一个汉语词语,拼音:sài mén释义:1、屏,影壁。2、闭门。3、谓门户阻塞。形容登门之人众多。4、边关、边塞。
更多门的组词

塞门详细解释


读音:sāi,sài,sè[ sài ]

1. 边界上险要地方:要塞。关塞。塞外。边塞。塞翁失马。

读音:mén

门mén(1)(名)房屋、车船或用围墙、篱笆等围起来的地方的出入口:前~|屋~|送货上~。(2)(名)装置在上述出入口;能开关的障碍物;多用木料或金属材料做成:铁~|栅栏~儿|两扇红漆大~。(3)(名)(~儿)器物可以开关的部分:柜~儿|炉~儿。(4)(名)形状或作用像门的:电~|水~|气~|闸~。(5)(名)(~儿)门径:窍~|炼钢的活儿我也摸着点~儿了。(6)(名)旧时指家族或家族的一支;现在指一般的家庭:满~|双喜临~|张~王氏|长~长子。(7)(名)宗教、学术思想上的派别:儒~|佛~|左道旁~。(8)(名)传统指称跟师傅有关的:拜~|同~|~徒。(9)(名)一般事物的分类:分~别类|五花八~。(名)生物学中把具有最基本最显著的共同特征的生物分为若干群;每一群叫一门;如原生动物门、裸子植物门等。门以下为纲。(名)压宝时下赌注的位置的名称;也用来表示赌博者的位置;有“天门”、“青龙”等名目。(量)ɑ)用于炮。b)用于功课、技术等。(Mén)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025