wán xiōng
wán chóu
wán sì
wán hù
wán ròu
wán shū
wán jiù
wán cái
wán pú
wán lóng
wán mào
wán hòu
wán yún
wán wán
wán tóng
wán kàng
wán sī
wán mí
wán kuàng
wán biāo
wán jù
wán xiāo
wán guǎng
wán zhuō
wán míng
wán bēn
wán rǒng
wán gù
wán hūn
wán chī
wán méng
wán cí
wán wán
wán shuǎ
wán sè
wán qū
wán miù
wán wéi
wán àn
wán lǔ
wán jiǎo
wán biāo
wán hù
wán bèi
wán huá
wán shí
wán sè
wán fěi
wán hū
wán nú
wán yín
wán liè
wán fǔ
wán xuǎn
wán jūn
wán nuò
wán mín
wán ào
wán zhuān
wán bì
wán zào
wán sú
wán héng
wán yú
wán yán
wán lòu
wán qián
wán kuàng
wán pí
wán hěn
wán ān
wán rén
wán hěn
wán chán
wán bì
wán zhèng
wán kuài
wán xì
wán bèi
wán è
wán chá
wán shū
wán jí
wán huà
wán dí
wán qiáng
wán pú
wán fú
wán nüè
wán yàn
wán dùn
wán pǐ
wán tiě
wán gǔ
wán bì
wán bì
wán bǐ
wán tān
wán báo
wán hàn
wán sù
wán zuò
wán lǔ
wán bì
wán tí
wán jiàn
wán zhì
wán bēn
wán tóng
wán gù
wán gěng
wán sè
wán míng
wán shì
wán mò
wán nú
wán dùn
⒈ 愚钝呆滞。
引汉邹阳《酒赋》:“清者为酒,浊者为醴;清者圣明,浊者顽騃。”
《宋书·长沙景王道怜传》:“遐人才甚凡,自讳名,常对宾客曰:‘ 孝武无道,枉我杀母。’其顽騃若此。”
《北史·李元护传》:“会顽騃好酒,其妻南阳太守清河房伯玉女也,甚有姿色, 会不答之。”
顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。
騃读音:sì〔?~〕(兽)快跑的样子。