wán sú
wán yàn
wán tiě
wán guǎng
wán gǔ
wán mín
wán lǔ
wán tóng
wán shuǎ
wán hù
wán hù
wán tí
wán huá
wán hěn
wán sù
wán nú
wán yán
wán cái
wán sè
wán cí
wán sī
wán sì
wán fǔ
wán dí
wán bì
wán hěn
wán hàn
wán nú
wán pí
wán shì
wán xì
wán bǐ
wán hūn
wán tóng
wán míng
wán wéi
wán dùn
wán zào
wán jí
wán shí
wán sè
wán gěng
wán dùn
wán míng
wán liè
wán lóng
wán chá
wán kàng
wán bì
wán miù
wán ào
wán méng
wán jù
wán bì
wán qiáng
wán zhuō
wán tān
wán shū
wán yún
wán sè
wán bèi
wán lòu
wán chī
wán jūn
wán chán
wán pú
wán shū
wán zhèng
wán chóu
wán hòu
wán jiǎo
wán zuò
wán gù
wán ān
wán xiōng
wán zhuān
wán mào
wán kuàng
wán wán
wán huà
wán rǒng
wán zhì
wán kuài
wán xiāo
wán è
wán kuàng
wán hū
wán fěi
wán qū
wán wán
wán yú
wán biāo
wán mò
wán gù
wán àn
wán báo
wán fú
wán lǔ
wán rén
wán pǐ
wán jiù
wán nüè
wán jiàn
wán qián
wán yín
wán ròu
wán nuò
wán héng
wán bì
wán mí
wán pú
wán bì
wán bèi
wán bēn
wán biāo
wán bēn
wán xuǎn
wèi bì
dù bì
huò bì
sāi bì
guó bì
biān bì
kuī bì
hàn bì
wěi bì
liù bì
yīn bì
jū bì
měng bì
méng bì
héng bì
yǎn bì
xíng bì
chán bì
tōng bì
fān bì
zhái bì
zhē bì
píng bì
diāo bì
hàn bì
shàn bì
yōng bì
pú bì
wěi bì
yōng bì
bǐ bì
àn bì
qiǎn bì
xùn bì
kuáng bì
gù bì
wán bì
mèi bì
yáng bì
yì bì
zhàng bì
jī bì
yóu bì
sōu bì
xī bì
zì bì
fēng bì
zhāng bì
nán bì
xiàn bì
piān bì
yōng bì
qǔ bì
chān bì
gù bì
mí bì
bìng bì
chán bì
yōng bì
gū bì
kūn bì
kuò bì
yìng bì
yōu bì
yǐn bì
hàn bì
gé bì
fān bì
guàn bì
fáng bì
fù bì
fá bì
bèi bì
huì bì
màn bì
máo bì
àn bì
yǎn bì
wū bì
gé bì
yīn bì
qīn bì
yū bì
gāi bì
qiān bì
hūn bì
yì bì
yǐng bì
méng bì
zhàng bì
fán bì
gōu bì
qī bì
⒈ 亦作“顽弊”。
⒉ 愚鲁,愚笨。
引汉蔡邕《胡公碑》:“惟我末臣,顽蔽无闻,仰慕羣贤,恶乎可及?”
《文选·潘岳<杨荆州诔>》:“余以顽蔽,覆露重阴。”
吕向注:“顽蔽,犹愚鲁也。”
《晋书·周顗传》:“不悟天鉴忘臣顽弊,乃欲使臣内管銓衡,外忝傅训。”
《南史·王融传》:“囚实顽蔽,触行多愆。”
⒊ 指愚鲁、愚笨的人。
引唐张说《中书令逍遥公墓志铭》:“其与人也,温良善诱,仁恕多容,俾夫顽蔽开析,愎鷙扰从,君子进道,小人革虑。”
顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。
蔽读音:bì蔽bì(1)(动)遮盖:遮~|掩~|隐~。(2)(动)概括:一言以~之。