quán luè
quán shuō
quán zhǔn
quán chēng
quán qiáng
quán chǒng
quán xiàn
quán móu
quán gāng
quán liàng
quán cè
quán zhàng
quán yí
quán xiē
quán zhèng
quán qiě
quán zōng
quán cí
quán wèi
quán tiē
quán tōng
quán jié
quán guāng
quán rén
quán yí
quán jiào
quán lì
quán rèn
quán duó
quán duàn
quán jì
quán jié
quán bì
quán zhì
quán yì
quán dào
quán yǔ
quán zé
quán yì
quán wǎng
quán yì
quán bīng
quán chén
quán biǎo
quán cuò
quán jiān
quán shù
quán zhì
quán biàn
quán héng
quán mào
quán lì
quán jìn
quán xū
quán xīng
quán dāng
quán xiōng
quán zhòng
quán shí
quán dāng
quán xiàng
quán yàn
quán shǔ
quán yǎn
quán dá
quán cí
quán mén
quán yòng
quán yòu
quán zhóu
quán biàn
quán jiā
quán shù
quán dí
quán zhuàn
quán shí
quán yù
quán zhà
quán shǒu
quán shè
quán wēi
quán huàn
quán yù
quán mìng
quán fù
quán héng
quán zú
quán yào
quán qí
quán bì
quán xìng
quán guì
quán yǒng
quán fǔ
quán yì
quán róng
quán gǔ
quán zūn
quán xiàn
quán bǐng
quán xǔ
quán zhī
quán nìng
quán bǐng
quán shù
quán zàn
quán háo
quán shū
quán jué
quán shì
quán zhì
quán yǎn
quán jì
quán jiǎ
quán shǐ
quán huǒ
quán jiè
quán xiàng
quán yān
quán gài
quán xíng
quán qī
quán dù
quán bǐng
quán zhèng
quán diǎn
quán shì
quán qiǎo
quán yú
quán xiàn
quán guān
quán bèi
quán dǎng
quán zuò
quán guǐ
quán yí
quán shì
jiǎo nìng
tōu nìng
shà nìng
gé nìng
xié nìng
wū nìng
tiāo nìng
jì nìng
huí nìng
chǎn nìng
shàn nìng
qiǎo nìng
kuáng nìng
qióng nìng
bù nìng
wǔ nìng
bēi nìng
zhōng nìng
xìng nìng
xiān nìng
yōu nìng
biàn nìng
guǐ nìng
xiǎn nìng
piān nìng
kuài nìng
chán nìng
bǐ nìng
tǐ nìng
zhōu nìng
piǎn nìng
gǔ nìng
xiǎo nìng
tān nìng
zhū nìng
róu nìng
chán nìng
sì nìng
sān nìng
jiān nìng
quán nìng
yú nìng
zhǐ nìng
wū nìng
fán nìng
rén nìng
bì nìng
有权势而奸巧的人。
⒈ 有权势而奸巧的人。
引唐杜确《<岑嘉州诗集>序》:“频上封章,指述权佞,改为起居郎。”
《新唐书·裴度传》:“﹝裴度﹞以本官,兼中书侍郎平章事。权佞侧目。”
《明史·高勣传》:“勣与御史鄔昌期患之,合疏言二人功高望重,不当往来权佞之门。”
把弄政权的人。
权quán(1)(名)〈古〉秤锤。(2)〈书〉(动)权衡:~其轻重。(3)(名)权力:当~|有职有~。(4)(名)权利:人~|公民~|选举~|发言~。(5)(名)有利的形势:主动~|制空~。(6)(动)权变;权宜:~谋。(7)(副)权且;姑且:~充|死马~当活马医。(8)姓。〈古〉又同“颧”。
佞读音:nìng佞nìng(1)(形)能说会道;惯于用花言巧语谄媚人:~臣|~人。(2)(形)有才智:不~。