xié yú
xié jué
xié hu
xié màn
xié qì
xié duān
yé hǔ
xié huǒ
xié jìng
xié yú
xié jué
xié shān
xié mí
xié hū
xié chán
xié móu
xié mín
xié bēi
xié yì
xié hāo
xié pì
xié guǐ
xié bìng
xié mèi
xié bì
xié shū
xié nì
xié chī
xié náo
xié shī
xié wū
xié hǔ
xié fēng
xié wàng
xié zhàng
xié zhǐ
xié nüè
xié qì
xié nìng
xié lǐng
xié è
xié qī
xié lì
xié zhèng
xié huá
xié cí
xié lín
xié sàn
xié chǐ
xié dàn
yé yú
xié guài
xié duō
xié yín
xié mén
xié chǒu
xié huò
xié shù
xié jiá
xié fú
xié yú
xié zōng
xié jìng
xié tiào
xié fǎ
xié niàn
xié è
xié què
xié chuán
xié shuō
xié suì
xié lì
xié dì
xié mù
xié nì
xié shén
xié dàng
xié lì
xié shàn
xié méng
xié chǎn
xié chén
xié jiāo
xié luàn
xié yù
xié chéng
xié mó
xié jué
xié mó
xié niè
xié nì
xié jiá
xié dào
xié dǎng
xié kū
xié shì
xié zī
xié rén
xié qíng
xié fàng
xié lù
xié pài
xié lèi
xié jí
xié chǎn
xié gèn
xié jīn
xié fēng
xié huì
xié lùn
xié qīng
xié huò
xié wǎng
xié pí
xié guǐ
xié shēng
xié tú
xié pì
xié xìng
xié jiào
xié cí
zhōu nìng
xié nìng
xìng nìng
sān nìng
piǎn nìng
xiān nìng
kuài nìng
chán nìng
shàn nìng
tiāo nìng
zhǐ nìng
yōu nìng
róu nìng
jì nìng
sì nìng
qiǎo nìng
kuáng nìng
wū nìng
gé nìng
shà nìng
jiǎo nìng
qióng nìng
piān nìng
xiǎo nìng
bēi nìng
biàn nìng
zhōng nìng
guǐ nìng
fán nìng
wū nìng
rén nìng
quán nìng
tǐ nìng
zhū nìng
chán nìng
xiǎn nìng
gǔ nìng
yú nìng
bì nìng
bù nìng
jiān nìng
bǐ nìng
huí nìng
tān nìng
tōu nìng
wǔ nìng
chǎn nìng
⒈ 奸邪,伪善。
引汉荀悦《汉纪·平帝纪》:“莽既不仁而有邪佞之材,又乘四父歷世之权。”
《新五代史·南唐世家·李昪》:“景以冯延巳、常梦锡为翰林学士……而延巳等皆以邪佞用事, 吴人谓之‘五鬼’。”
明方孝孺《春风和气堂记》:“或用之而参以邪佞之人,虽欲为春,不可得也。”
⒉ 奸邪小人。
引晋袁宏《后汉纪·顺帝纪上》:“今宜斥退邪佞,投之四裔;引纳方直,令在左右。”
宋袁褧《枫窗小牍》卷上:“太学博士石介,因作《庆历圣德颂》,其词太激,邪佞切齿。”
清俞樾《春在堂随笔》卷七:“察邪佞,护善类。”
奸邪小人。
[ xié ]
1. 不正当,不正派:邪恶(è)。邪念。邪说。
2. 中医指引起疾病的环境因素:寒邪。风邪。
3. 迷信的人指鬼神给予的灾祸:中(zhòng)邪。
4. 妖异怪诞:邪魔。邪术。
5. 古同“斜”。
[ yé ]
1. 古同“耶”,疑问词。
佞读音:nìng佞nìng(1)(形)能说会道;惯于用花言巧语谄媚人:~臣|~人。(2)(形)有才智:不~。