quán diǎn
quán yí
quán shí
quán huàn
quán yòng
quán zé
quán bīng
quán shū
quán yān
quán yì
quán mén
quán tiē
quán héng
quán qiě
quán jì
quán jié
quán lì
quán xiàn
quán guì
quán qiáng
quán wèi
quán wǎng
quán chén
quán shì
quán luè
quán xū
quán biǎo
quán jué
quán liàng
quán xiē
quán róng
quán qī
quán xǔ
quán dǎng
quán zhī
quán jiā
quán xíng
quán qí
quán guān
quán shǐ
quán mào
quán mìng
quán yù
quán xiàng
quán qiǎo
quán zhòng
quán cè
quán zhèng
quán bǐng
quán lì
quán tōng
quán shù
quán jiān
quán gāng
quán jiè
quán wēi
quán yí
quán gài
quán cí
quán xiàng
quán cuò
quán xìng
quán fù
quán dù
quán dāng
quán dào
quán zuò
quán héng
quán biàn
quán zhì
quán chǒng
quán xiōng
quán yǔ
quán dí
quán zhà
quán yì
quán zōng
quán bǐng
quán bǐng
quán guāng
quán zhǔn
quán yòu
quán shè
quán zhì
quán duàn
quán yú
quán nìng
quán shù
quán jiào
quán bèi
quán zàn
quán yǎn
quán zú
quán guǐ
quán rèn
quán biàn
quán jiǎ
quán rén
quán yàn
quán shǒu
quán cí
quán fǔ
quán yǎn
quán zhuàn
quán háo
quán zūn
quán shù
quán bì
quán yǒng
quán jìn
quán xīng
quán yì
quán zhèng
quán móu
quán jié
quán chēng
quán shuō
quán zhóu
quán xiàn
quán shì
quán dá
quán dāng
quán yì
quán shí
quán yào
quán zhì
quán xiàn
quán shì
quán yí
quán jì
quán bì
quán duó
quán yù
quán shǔ
quán gǔ
quán huǒ
quán zhàng
jìn xìng
méng xìng
xíng xìng
dú xìng
jiǎo xìng
qìng xìng
juàn xìng
bì xìng
xī xìng
xī xìng
jiǎo xìng
nìng xìng
jiāo xìng
jì xìng
suǒ xìng
xī xìng
bù xìng
shāng xìng
tiǎn xìng
yāo xìng
xié xìng
cái xìng
báo xìng
cáng xìng
yí xìng
háo xìng
biàn xìng
ài xìng
qiān xìng
guò xìng
cái xìng
bī xìng
qīn xìng
xiǎn xìng
yǒu xìng
yào xìng
xīn xìng
duō xìng
jìn xìng
bì xìng
xī xìng
jì xìng
róng xìng
hé xìng
jiǎo xìng
jí xìng
wàng xìng
chǒng xìng
cán xìng
de xìng
yāo xìng
jiǎo xìng
huān xìng
hòu xìng
yóu xìng
dào xìng
hā xìng
xún xìng
jiān xìng
ēn xìng
rù xìng
nì xìng
guì xìng
lín xìng
jǐ xìng
wàn xìng
xīn xìng
liú xìng
jì xìng
jì xìng
chán xìng
quán xìng
sī xìng
参见:权幸 ,.权幸
⒈ 见“权倖”。亦作“权幸”。指有权势而得到帝王宠爱的奸佞之人。
引《后汉书·陈球传》:“在朝清忠,权倖惮之。”
《旧唐书·李景俭传》:“附权幸以亏节,通姦党之阴谋。”
《清史稿·高宗纪论》:“惟耄期倦勤,蔽於权倖,上累日月之明,为之叹息焉。”
有权势且得君宠的人。《新唐书.卷一七五.张宿传》:「交通权幸,四方赂遗满门。」也作「权宠」。
权quán(1)(名)〈古〉秤锤。(2)〈书〉(动)权衡:~其轻重。(3)(名)权力:当~|有职有~。(4)(名)权利:人~|公民~|选举~|发言~。(5)(名)有利的形势:主动~|制空~。(6)(动)权变;权宜:~谋。(7)(副)权且;姑且:~充|死马~当活马医。(8)姓。〈古〉又同“颧”。
幸读音:xìng幸xìng(1)(名)幸福;幸运:荣~|三生有~。(2)(动)认为幸福而高兴:欣~|庆~|~灾乐祸。(3)(动)〈书〉望;希望:~勿推却。(4)(副)侥幸:~亏|~免。(5)(动)〈书〉宠幸:~臣。(6)(动)旧时指皇帝到达某地:巡~|临~。(7)姓。