命宗


命宗的组词


命郊

mìng jiāo

命啸

mìng xiào

命侣

mìng lǚ

命车

mìng chē

命悭

mìng qiān

命服

mìng fú

命箓

mìng lù

命篇

mìng piān

命草

mìng cǎo

命材

mìng cái

命诰

mìng gào

命脉

mìng mài

命宗

mìng zōng

命彩

mìng cǎi

命蔕

mìng dì

命釂

mìng jiào

命席

mìng xí

命笼

mìng lóng

命爵

mìng jué

命棺

mìng guān

命故

mìng gù

命履

mìng lǚ

命運

mìng yùn

命运

mìng yùn

命快

mìng kuài

命价

mìng jià

命圭

mìng guī

命龟

mìng guī

命缕

mìng lǚ

命期

mìng qī

命官

mìng guān

命主

mìng zhǔ

命禾

mìng hé

命书

mìng shū

命通

mìng tōng

命屦

mìng jù

命蒂

mìng dì

命臣

mìng chén

命令

mìng lìng

命薄

mìng bó

命名

mìng míng

命题

mìng tí

命节

mìng jiē

命代

mìng dài

命氏

mìng shì

命祭

mìng jì

命军

mìng jūn

命术

mìng shù

命素

mìng sù

命门

mìng mén

命卿

mìng qīng

命珪

mìng guī

命舛

mìng chuǎn

命戒

mìng jiè

命民

mìng mín

命理

mìng lǐ

命赐

mìng cì

命管

mìng guǎn

命梓

mìng zǐ

命事

mìng shì

命镫

mìng dèng

命路

mìng lù

命麈

mìng zhǔ

命历

mìng lì

命案

mìng àn

命士

mìng shì

命途

mìng tú

命使

mìng shǐ

命体

mìng tǐ

命意

mìng yì

命根

mìng gēn

命终

mìng zhōng

命夫

mìng fū

命酒

mìng jiǔ

命将

mìng jiāng

命偶

mìng ǒu

命敕

mìng chì

命毒

mìng dú

命过

mìng guò

命妇

mìng fù

命称

mìng chēng

命定

mìng dìng

命驾

mìng jià

命铺

mìng pù

命吏

mìng lì

命诏

mìng zhào

命教

mìng jiào

命宫

mìng gōng

命工

mìng gōng

命祜

mìng hù

命大

mìng dà

命分

mìng fēn

命词

mìng cí

命相

mìng xiàng

命籍

mìng jí

命蹇

mìng jiǎn

命犯

mìng fàn

命禄

mìng lù

命舃

mìng xì

命家

mìng jiā

命笔

mìng bǐ

命干

mìng gàn

命金

mìng jīn

命馆

mìng guǎn

命日

mìng rì

命讨

mìng tǎo

命觞

mìng shāng

命旅

mìng lǚ

命光

mìng guāng

命乐

mìng lè

命客

mìng kè

命限

mìng xiàn

命数

mìng shù


雩宗

yú zōng

朝宗

cháo zōng

百宗

bǎi zōng

继宗

jì zōng

吾宗

wú zōng

辞宗

cí zōng

文宗

wén zōng

台宗

tái zōng

世宗

shì zōng

权宗

quán zōng

学宗

xué zōng

命宗

mìng zōng

同宗

tóng zōng

外宗

wài zōng

密宗

mì zōng

有宗

yǒu zōng

空宗

kōng zōng

大宗

dà zōng

北宗

běi zōng

九宗

jiǔ zōng

联宗

lián zōng

贰宗

èr zōng

禋宗

yīn zōng

归宗

guī zōng

贱宗

jiàn zōng

强宗

qiáng zōng

雷宗

léi zōng

常宗

cháng zōng

教宗

jiào zōng

卷宗

juàn zōng

遗宗

yí zōng

词宗

cí zōng

心宗

xīn zōng

毛宗

máo zōng

正宗

zhèng zōng

帝宗

dì zōng

山宗

shān zōng

真宗

zhēn zōng

儒宗

rú zōng

功宗

gōng zōng

贫宗

pín zōng

度宗

dù zōng

高宗

gāo zōng

皇宗

huáng zōng

南宗

nán zōng

河宗

hé zōng

覆宗

fù zōng

六宗

liù zōng

开宗

kāi zōng

八宗

bā zōng

单宗

dān zōng

还宗

hái zōng

本宗

běn zōng

弥宗

mí zōng

豪宗

háo zōng

夷宗

yí zōng

祖宗

zǔ zong

全宗

quán zōng

旷宗

kuàng zōng

可宗

kě zōng

律宗

lǜ zōng

夺宗

duó zōng

禅宗

chán zōng

华宗

huá zōng

释宗

shì zōng

父宗

fù zōng

反宗

fǎn zōng

义宗

yì zōng

瞽宗

gǔ zōng

隆宗

lóng zōng

时宗

shí zōng

社宗

shè zōng

幽宗

yōu zōng

太宗

tài zōng

陋宗

lòu zōng

邪宗

xié zōng

阖宗

hé zōng

一宗

yī zōng

旁宗

páng zōng

代宗

dài zōng

岱宗

dài zōng

阴宗

yīn zōng

贵宗

guì zōng

毁宗

huǐ zōng

讲宗

jiǎng zōng

阮宗

ruǎn zōng

上一组词:九宗
下一组词:台宗

更多命的组词

命宗的意思


词语解释:

道教中以气为命,以修命为宗者,称为命宗。与性宗相对。

引证解释:

⒈ 道教中以气为命,以修命为宗者,称为命宗。与性宗相对。

引清刘献廷《广阳杂记》卷三:“﹝北宗﹞其学先了心性,谓之性宗,后以坐功得丹得药,谓之命宗。”

网络解释:

命宗

命宗是一个汉语词语,读音是mìng zōng,是指道教中以气为命,以修命为宗者,称为命宗。
更多宗的组词

命宗详细解释


读音:mìng

命mìng(1)(名)生命;性命。(2)(名)命运(3)(名):算~。(4)(名)(动)命令(5)(名);指派:~驾。(6)(名)(名)命令(7)(名);指示:奉~|待~。(8)(名)(动)给与(名称等):~名|~题。

读音:zōng

宗zōng(1)(名)祖宗:列祖列~。(2)(名)家族;同一家族:~庙|~室|~弟|~兄|~族。(3)(名)宗派;派别:正~|~派主义。(4)(名)宗旨:开~明义|万变不离其~。(5)(动)在学术或文艺上效法:他的唱工~的是梅派。(6)(名)为众人所师法的人物:文~。(7)(量)一~心事|一~大案。(8)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025