mìng dà
mìng yì
mìng shù
mìng lǚ
mìng chì
mìng dì
mìng xiào
mìng zhǔ
mìng zōng
mìng shù
mìng jiā
mìng chuǎn
mìng guān
mìng pù
mìng fú
mìng jiè
mìng míng
mìng guī
mìng gōng
mìng cí
mìng hé
mìng jí
mìng fū
mìng shāng
mìng chēng
mìng cǎi
mìng shì
mìng chén
mìng lìng
mìng dèng
mìng jì
mìng qīng
mìng jià
mìng lù
mìng kuài
mìng tǎo
mìng zhào
mìng zhǔ
mìng xiàng
mìng xì
mìng piān
mìng bó
mìng cì
mìng cái
mìng gào
mìng gù
mìng jià
mìng yùn
mìng jiǔ
mìng kè
mìng fù
mìng guī
mìng tǐ
mìng cǎo
mìng jiāng
mìng lè
mìng dài
mìng jiāo
mìng lì
mìng jué
mìng qiān
mìng guāng
mìng lǚ
mìng tí
mìng jiào
mìng guī
mìng dìng
mìng gēn
mìng gàn
mìng jù
mìng mén
mìng lì
mìng gōng
mìng qī
mìng sù
mìng àn
mìng shū
mìng jiē
mìng guò
mìng yùn
mìng bǐ
mìng shì
mìng rì
mìng jūn
mìng zǐ
mìng lù
mìng shǐ
mìng hù
mìng fàn
mìng xiàn
mìng ǒu
mìng dú
mìng lù
mìng lóng
mìng guǎn
mìng tōng
mìng lǚ
mìng fēn
mìng jīn
mìng jiào
mìng chē
mìng tú
mìng guǎn
mìng jiǎn
mìng lǐ
mìng shì
mìng xí
mìng lǚ
mìng mài
mìng guān
mìng zhōng
mìng mín
mìng dì
guāi jiǎn
jiāo jiǎn
chí jiǎn
gāng jiǎn
wǎng jiǎn
lián jiǎn
zhān jiǎn
zhūn jiǎn
qí jiǎn
cè jiǎn
qí jiǎn
kuà jiǎn
yān jiǎn
gāo jiǎn
guǐ jiǎn
diào jiǎn
qiān jiǎn
qú jiǎn
jiāo jiǎn
gū jiǎn
jī jiǎn
zhù jiǎn
qū jiǎn
shí jiǎn
léi jiǎn
lián jiǎn
mìng jiǎn
miǎo jiǎn
shū jiǎn
pín jiǎn
níng jiǎn
lóng jiǎn
zhōng jiǎn
pí jiǎn
nú jiǎn
jiān jiǎn
luán jiǎn
shuāi jiǎn
mò jiǎn
hán jiǎn
bǒ jiǎn
xiū jiǎn
lián jiǎn
ái jiǎn
pǐ jiǎn
yǎn jiǎn
xiū jiǎn
xíng jiǎn
qióng jiǎn
wēi jiǎn
kùn jiǎn
ào jiǎn
qū jiǎn
yōu jiǎn
yù jiǎn
cè jiǎn
命运不好。常[.好工具]指仕宦困顿。
⒈ 命运不好。常指仕宦困顿。
引唐杨炯《百泉县令李君碑》:“数奇命蹇,遂无望於高门。”
宋郑侠《醉翁行》:“才高命蹇成遗滞,四十餘年州县吏。”
清昭槤《啸亭杂录·孝感之战》:“此老尚无恙耶!此吾儕命蹇故也。”
《雨花》1983年第1期:“陈祖华听了这些,不禁长叹一声,想不到当年的支部书记竟如此命蹇!”
命运不好,时机不佳。
命mìng(1)(名)生命;性命。(2)(名)命运(3)(名):算~。(4)(名)(动)命令(5)(名);指派:~驾。(6)(名)(名)命令(7)(名);指示:奉~|待~。(8)(名)(动)给与(名称等):~名|~题。
蹇读音:jiǎn蹇jiǎn(1)(形)跛;行走困难:足~。(2)(形)(形)钝;不顺利:~带。(3)(名)指驽马。(4)(名)姓。