cán tàn
cán qiè
cán huáng
cán chǐ
cán cù
cán hǎi
cán nǎn
cán huì
cán sǒng
cán lì
cán wǎn
cán nǎn
cán xìng
cán jué
cán miǎn
cán hàn
cán jiù
cán zuì
cán jīng
cán xiè
cán dīng
cán bēi
cán fú
cán fèn
cán jǔ
cán tì
cán jì
cán sè
cán chàng
cán hèn
cán tiǎn
cán tiǎn
cán zè
cán cè
cán bù
cán yǐn
cán nǜ
cán jù
cán xiū
cán qǐ
cán fú
cán zhuó
cán kuì
cán kuì
cán huǐ
cán hún
cán dé
cán gǎn
cán fèn
cán hé
cán huáng
cán niǔ
cán kǎi
cán jí
cán nù
cán lìn
cán bào
cán shùn
cán zhèn
cán hài
cán yán
cán zuò
cán fù
cán nè
cán huì
cán jù
zhū hàn
shàn hàn
bái hàn
jīng hàn
lǎo hàn
liú hàn
zhū hàn
yán hàn
làn hàn
qīng hàn
huī hàn
sǎng hàn
kuì hàn
huì hàn
hào hàn
fā hàn
jiā hàn
bō hàn
huáng hàn
zhèn hàn
hào hàn
dào hàn
fěn hàn
lěng hàn
miǎn hàn
yán hàn
huàn hàn
gǎn hàn
kè hán
xū hàn
nǎn hàn
fáng hàn
kè hán
cán hàn
chǔ hàn
huáng hàn
jiān hàn
yǔ hàn
hào hàn
tōng hàn
biǎo hàn
fó hàn
zì hàn
kuì hàn
dī hàn
wò hàn
zhě hàn
màn hàn
shí hàn
fǎn hàn
zào hàn
chuǎn hàn
jiàng hàn
tòu hàn
hào hàn
dào hàn
xuè hàn
hēi hàn
chū hàn
hào hàn
qià hàn
chì hàn
lào hàn
làng hàn
kù hàn
bào hàn
yǎn hàn
méng hàn
hài hàn
hóng hàn
pàn hàn
xīn hàn
yǎn hàn
dà hán
lán hàn
xiū hàn
⒈ 亦作“慙汗”。羞愧得出汗。极言羞愧之甚。
引唐韩愈《和水部张员外宣政衙赐百官樱桃诗》:“食罢自知无所报,空然慙汗仰皇扃。”
《醒世恒言·独孤生归途闹梦》:“止因王事鞅掌,未得少酬大恩。有累远临,岂不惭汗。”
清蒲松龄《聊斋志异·仇大娘》:“女乃指福唾駡, 福惭汗无以自容。”
惭cán(形)惭愧;因为自己有缺点、做错了事或未能尽到责任而感到不安:大言不~。
汗读音:hàn,hán[ hàn ]1. 由身体的毛孔排泄出来的液体:汗水。汗流浃背。
2. 出汗,使出汗:汗颜(因羞惭而出汗;泛指惭愧)。汗马功劳。汗牛充栋。