shǒu zhàng
āi zhàng
míng zhàng
xī zhàng
hè zhàng
ōu zhàng
zhí zhàng
bào zhàng
guà zhàng
miàn zhàng
cì zhàng
jū zhàng
zhù zhàng
fú zhàng
qiú zhàng
qióng zhàng
guǎi zhàng
cǎi zhàng
jiū zhàng
děng zhàng
fù zhàng
biān zhàng
pào zhàng
bìng zhàng
bīng zhàng
chǔ zhàng
cè zhàng
qiǎng zhàng
zhū zhàng
tòng zhàng
gǎn zhàng
táo zhàng
dān zhàng
zhōu zhàng
bàng zhàng
qióng zhàng
quán zhàng
chàn zhàng
hán zhàng
tún zhàng
kē zhàng
zhú zhàng
huà zhàng
dǎo zhàng
huà zhàng
chī zhàng
zhuō zhàng
zé zhàng
máng zhàng
páo zhàng
jiā zhàng
dèng zhàng
jué zhàng
zhuàn zhàng
shú zhàng
yǎng zhàng
jiǎ zhàng
ōu zhàng
chuàn zhàng
jì zhàng
qí zhàng
dà zhàng
xíng zhàng
qì zhàng
qiú zhàng
má zhàng
lí zhàng
dāo zhàng
yá zhàng
mǎn zhàng
zhǔ zhàng
bān zhàng
chǐ zhàng
zhè zhàng
zhì zhàng
guǎi zhàng
qì zhàng
huán zhàng
qiǎng zhàng
xiāng zhàng
shuāi zhàng
xùn zhàng
xíng zhàng
dài zhàng
chuí zhàng
chuí zhàng
tóng zhàng
jī zhàng
méi zhàng
tiě zhàng
chán zhàng
tǐng zhàng
fǎ zhàng
yě zhàng
lóng zhàng
jù zhàng
mó zhàng
yù zhàng
jū zhàng
xìn zhàng
yán zhàng
mù zhàng
yǐn zhàng
jù zhàng
jī zhàng
tíng zhàng
qióng zhàng
⒈ 犹棍棒。
引《后汉书·列女传·董祀妻》:“或便加棰杖,毒痛参并下。”
箠杖:1.棍棒。 汉王充《论衡·订鬼》:“病者因剧身体痛,则谓鬼持箠杖殴击之。”
⒉ 用棍棒拷打。
引元刘祁《归潜志》卷八:“兴定初, 朮虎高琪为相,恶士大夫,有罪輒以军储论,加箠杖。”
明张居正《乞宥言官疏》:“荷蒙圣慈俯从,曲赐宽宥,免其箠杖,天下莫不称仁焉。”
棰chuí(1)(名)短木棍:木~。(2)(动)鞭打。(3)(名)古代称马鞭。
杖读音:zhàng杖zhàng(1)(名)拐杖、手杖。(2)(名)泛指棍棒:擀面~。