tíng tuī
tíng lì
tíng zhì
tíng biàn
tíng duì
tíng jiàn
tíng jié
tíng kǒng
tíng nì
tíng jū
tíng yì
tíng cè
tíng jū
tíng shì
tíng píng
tíng shū
tíng biàn
tíng zhàng
tíng kuí
tíng zhēng
tíng yuàn
tíng shé
tíng guī
tíng cān
tíng shòu
tíng zhèng
tíng huǐ
tíng píng
tíng lǐ
tíng wèi
bào zhàng
qióng zhàng
lí zhàng
chuàn zhàng
zhū zhàng
lóng zhàng
yǐn zhàng
hè zhàng
ōu zhàng
āi zhàng
má zhàng
qiú zhàng
jiū zhàng
chán zhàng
zhuō zhàng
qióng zhàng
cè zhàng
hán zhàng
mù zhàng
xíng zhàng
jué zhàng
yù zhàng
quán zhàng
gǎn zhàng
tóng zhàng
jiǎ zhàng
zhú zhàng
dà zhàng
dèng zhàng
qióng zhàng
qiǎng zhàng
guà zhàng
jī zhàng
huán zhàng
chī zhàng
méi zhàng
máng zhàng
jū zhàng
miàn zhàng
qí zhàng
yán zhàng
jū zhàng
huà zhàng
zhí zhàng
jì zhàng
dāo zhàng
zhù zhàng
zhè zhàng
guǎi zhàng
bīng zhàng
biān zhàng
xìn zhàng
míng zhàng
bàng zhàng
chǔ zhàng
jī zhàng
páo zhàng
táo zhàng
xùn zhàng
jiā zhàng
tíng zhàng
yǎng zhàng
yá zhàng
dān zhàng
jù zhàng
tòng zhàng
xī zhàng
xiāng zhàng
pào zhàng
tǐng zhàng
bān zhàng
shǒu zhàng
ōu zhàng
qì zhàng
fù zhàng
huà zhàng
zhuàn zhàng
shú zhàng
guǎi zhàng
chǐ zhàng
xíng zhàng
chàn zhàng
tiě zhàng
shuāi zhàng
kē zhàng
zhì zhàng
bìng zhàng
fǎ zhàng
zhǔ zhàng
děng zhàng
mǎn zhàng
zhōu zhàng
jù zhàng
fú zhàng
mó zhàng
tún zhàng
chuí zhàng
chuí zhàng
cǎi zhàng
zé zhàng
qì zhàng
qiǎng zhàng
yě zhàng
dài zhàng
qiú zhàng
cì zhàng
dǎo zhàng
廷杖tíngzhàng
(1) 帝王在朝廷上杖责臣子
英flog a stateman at court⒈ 明代皇帝惩处官员的一种酷刑。杖责朝臣于殿阶下,至有当廷被杖死者。
引《明史·刑法志三》:“刑法有创之自明 、不衷古制者,廷杖、东西厂、锦衣卫、镇抚司狱是已。”
明朱国桢《涌幢小品·廷杖》:“成化以前,凡廷杖者不去衣,用厚绵底衣,重毡迭帊,示辱而已,然犹卧牀数月,而后得愈。 正德初年,逆瑾用事,恶廷臣,始去衣,遂有杖死者。”
清钱谦益《湖广提刑按察司佥事管公行状》:“臣以为不除言官之廷杖,言路终不得而开也。”
在朝廷上当众杖打大臣。