tí gāo
tí yá
tí zhǔn
tí pò
tí fú
tí hé
tí bá
tí jiān
tí gāo
tí bǐ
tí hóng
tí kuò
tí xù
tí qiān
tí fèng
tí huà
tí jié
tí zhù
tí shuō
tí jì
tí shàn
tí bǎng
tí zhì
tí jiàn
tí miàn
tí yú
tí shū
tí zàn
tí niàn
tí dì
tí jìn
tí pái
tí zhù
tí biǎn
tí gāng
tí yì
tí jīng
tí miǎn
tí bǐ
tí tǎ
tí bǎng
tí zòu
tí jiàn
tí hào
tí qiáo
tí tóu
tí fēng
tí mù
tí jiān
tí míng
tí pài
tí cái
tí bì
tí shuō
tí cān
tí jīn
tí jué
tí pǐn
tí biǎo
tí bǔ
tí quē
tí huā
tí cí
tí kuǎn
tí jù
tí é
tí kè
tí còu
xuán bǎng
duǎn bǎng
shí bǎng
liǎng bǎng
biǎn bǎng
guà bǎng
biāo bǎng
sàng bǎng
xiā bǎng
fàng bǎng
hǔ bǎng
diàn bǎng
mù bǎng
bēi bǎng
tí bǎng
jiǔ bǎng
chū bǎng
tiě bǎng
yù bǎng
lǚ bǎng
chūn bǎng
bó bǎng
qíng bǎng
fù bǎng
zuǒ bǎng
tián bǎng
pái bǎng
diào bǎng
huáng bǎng
jīn bǎng
zhāng bǎng
téng bǎng
qí bǎng
bǎn bǎng
lòu bǎng
táng bǎng
mǎi bǎng
shǒu bǎng
tōng bǎng
wén bǎng
xuè bǎng
bān bǎng
biāo bǎng
jiě bǎng
shī bǎng
jiē bǎng
fā bǎng
bèi bǎng
wú bǎng
gē bǎng
qiū bǎng
qiāo bǎng
lóng bǎng
yāng bǎng
cān bǎng
běi bǎng
yú bǎng
míng bǎng
shǔ bǎng
zhāi bǎng
yín bǎng
chī bǎng
qíng bǎng
bēi bǎng
zhōng bǎng
zhǎng bǎng
xiāng bǎng
bái bǎng
dēng bǎng
jiǎ bǎng
yǐ bǎng
yù bǎng
gāo bǎng
yī bǎng
tóng bǎng
huáng bǎng
mén bǎng
ēn bǎng
zhào bǎng
ruǐ bǎng
luò bǎng
hóng bǎng
⒈ 题写匾额。榜,匾额。 南朝宋刘义庆《世说新语·方正》“太极殿始成” 刘孝标注引南朝宋明帝《文章志》:“太元中,新宫成,议者欲屈王献之题榜以为万代宝。
引谢安与王语次,因及魏时起陵云阁忘题榜。”
清金埴《不下带编》卷三:“贺客相与落落者,醼毕请翁题牓,翁即命名曰‘十八鹤艸堂’。”
⒉ 指所题写的匾额。
引元何中《寄题疏山寺半闲禅房》诗:“先师吾乡白云寺,卓锡尚令题榜鲜。”
题tí(1)本义:(名)头额。(2)(名)题目:标~|本~。(3)(动)写上;签:~名|~诗。(4)(Tí)姓。
榜读音:bǎng[ bǎng ]1. 张贴出来的文告或名单:榜帖(官府的公告)。红榜。张榜。光荣榜。榜文。发榜。榜眼(科举时代称殿试考取一甲第二名的人)。榜书(原指写在宫阙门额上的大字,后泛指招牌一类的大型字)。