bì xué
bì xìng
bì lòu
bì mò
bì shì
bì rén
bì báo
bì kùn
bì jù
bì jué
bì luò
bì mín
bì duān
bì bìng
bì zǐ
bì zhǐ
bì qí
bì fǎ
bì zhèng
bì bì
bì yōu
bì yuán
bì huài
bì xǐ
bì jiǔ
bì sú
bì dòu
bì luàn
bì jù
bì fāng
bì xí
bì wéi
bì wāng
bì kuī
bì è
bì kù
bì pú
bì zhǒu
bì qī
bì hùn
bì yī
bì móu
bì sǒu
bì dù
bì hài
bì zhì
bì shā
bì é
bì gěng
bì bèi
bì yù
bì gù
bì shì
bì lòu
bì fù
bì kǒng
bì huì
bì gài
bì jū
bì fēng
bì bó
bì xǐ
bì xiàng
bì běn
bì yì
quē huài
bāo huài
fèi huài
xiāo huài
zǔ huài
pǐ huài
táo huài
sǔn huài
cán huài
tuó huài
shāng huài
chè huài
duò huài
gǔ huài
qǐn huài
tuí huài
wū huài
zāo huài
shā huài
bì huài
tà huài
biàn huài
niān huài
duò huài
dǎo huài
lún huài
tì huài
líng huài
huǐ huài
cuī huài
shǐ huài
làn huài
duàn huài
jǔ huài
huī huài
niè huài
chǒng huài
kān huài
jiān huài
duò huài
bèi huài
xīng huài
sàn huài
chí huài
tū huài
nòng huài
chéng huài
hǎo huài
pò huài
què huài
fǔ huài
yán huài
fā huài
bài huài
bēng huài
záo pī
niè huài
jué huài
yì huài
xiǔ huài
zhuàng huài
bèi huài
liáng huài
jī huài
bì huài
náo huài
xì huài
⒈ 破旧,破败。
引《三国志·魏志·和洽传》:“形容不饰,衣裘弊坏者,谓之廉洁。”
《晋书·石勒载记》:“勒见坦(樊坦 )衣冠弊坏,大惊曰:‘ 樊参军何贫之甚也!’”
宋苏轼《上执政乞度牒赈济及因修廨宇书》:“某近以本州廨宇弊坏,奏乞度牒二百道修完。”
⒉ 衰落;腐败。
引宋叶适《上光宗皇帝札子》:“当弊坏之时,则必思振起。”
金王若虚《论语辨惑》:“故能起当今之弊坏,断千古之兴亡。”
元宫天挺《范张鸡黍》第二折:“为因选法弊坏,国学书生多有託故还乡,不肯求进。”
弊bì(1)(名)欺诈蒙骗、图占便宜的行为:营私舞~。(2)(名)害处;毛病:兴利除~。
坏读音:huài,pēi,pī,péi[ huài ]1. 不好的;恶劣的,与“好”相对:坏人。坏事。坏习惯。
2. 东西受了损伤,被毁:破坏。败坏。
3. 坏主意:使坏。
4. 用在某些动词或形容词后,表示程度深:忙坏了。