shū dú
shū yì
shū wén
shū méi
shū diǎn
shū lín
shū tiē
shū lóu
shū kě
shū cǎo
shū jǐ
shū jú
shū yǔ
shū zì
shū chǐ
shū miàn
shū guì
shū lùn
shū yù
shū tóng
shū dān
shū lìng
shū gēn
shū yè
shū fēi
shū fú
shū gé
shū liáng
shū zhì
shū jù
shū chéng
shū cè
shū kè
shū nuò
shū chuáng
shū cè
shū cí
shū yòu
shū shēn
shū fáng
shū kuài
shū chāo
shū wěi
shū zǔ
shū hán
shū qiè
shū chà
shū shǐ
shū píng
shū chóng
shū pí
shū tí
shū chéng
shū zǐ
shū gū
shū jiǎ
shū tǐ
shū chú
shū pǔ
shū dù
shū qiáo
shū dǎn
shū xīn
shū běn
shū chī
shū kè
shū bèi
shū bì
shū gé
shū lì
shū jiè
shū míng
shū bào
shū fāng
shū náng
shū yōng
shū xíng
shū jí
shū hàn
shū sì
shū gé
shū dài
shū nǎo
shū wū
shū jiān
shū zhǎn
shū suǐ
shū huì
shū zhào
shū jiǎn
shū shǒu
shū jì
shū xiāng
shū qiàn
shū yì
shū qì
shū bǎn
shū rén
shū jiā
shū jīng
shū kōng
shū xìn
shū cè
shū qún
shū yín
shū zhāo
shū qiān
shū yún
shū shǒu
shū jià
shū pà
shū zhèng
shū tān
shū mí
shū zhā
shū pǐ
shū yuàn
shū hù
shū wù
shū guǎn
shū jǐ
shū dài
shū shēng
shū bǎn
shū mào
shū jiàn
shū chú
shū diàn
shū bù
shū cí
shū kù
shū jīn
shū dàng
shū fèi
shū xiāng
shū kuì
shū diān
shū yú
shū yán
shū shè
shū pàn
shū pù
shū jì
shū huǎng
shū huà
shū xù
shū jià
shū fǔ
shū bó
shū fǎ
shū mù
shū xiě
shū shū
shū quàn
shū yín
shū lù
shū dī
shū jí
shū chuán
shū xué
shū gōng
shū gǎo
shū kān
shū diàn
shū bāo
shū lǐ
shū juàn
shū hòu
shū shú
shū diān
shū zhāi
shū chāo
shū gǔ
shū lù
shū wéi
shū dāi
shū hàn
shū yóu
shū nú
shū lù
shū shàn
shū bàn
shū gōng
shū qì
shū jì
shū hào
shū mìng
shū gǎo
shū zhá
shū wéi
shū àn
shū pàn
shū tíng
shū dāo
shū táng
shū cì
shū guǐ
shū shè
在官府协助抄写或办杂务的少年。
亦作“.书童 ”。旧时在有钱人家侍候主人子弟读书兼做杂事的未成年的仆人。
⒈ 在官府协助抄写或办杂务的少年。
引《通典·职官四》:“晋宋兰臺寺正书令史,虽行文书,皆有品秩,朱衣执板,给书僮。”
⒉ 亦作“书童”。旧时在有钱人家侍候主人子弟读书兼做杂事的未成年的仆人。
引《儒林外史》第五三回:“陈四老爷认得他是徐九公子家的书僮,接过书子,拆开来看。”
老舍《茶馆》人物表:“小牛儿--男。十多岁。 庞太监的书童。”
旧时在富人家中侍候主人或其弟子读书,兼做杂役的未成年僮仆。
书shū(1)本义:(动)写字;记录;书写:(动)写字;记录;书写(2)(名)字体:隶~。(3)(名)装订成册的著作:一本~。(4)(名)书信:家~。(5)(名)文件:说明~。
僮读音:tóng,zhuàng[ tóng ]1. 封建时代受奴役的未成年人:书僮。僮仆。
2. 古同“童”。