pān lóng
pān yī
pān qín
pān fèng
pān zhuī
pān xiǎng
pān shēng
pān sòng
pān lín
pān lù
pān jī
pān liáo
pān bó
pān wàng
pān fú
pān lì
pān rán
pān nǐ
pān luán
pān mù
pān bǎi
pān tiáo
pān xiōng
pān chóu
pān yì
pān chán
pān zhǐ
pān yuán
pān jī
pān hào
pān zhāi
pān guāng
pān zhì
pān hài
pān wū
pān gào
pān péi
pān lèi
pān yǐn
pān jiāo
pān chě
pān bàn
pān fù
pān pá
pān mó
pān fān
pān niè
pān yán
pān nòng
pān jiē
pān fù
pān jiāo
pān wèn
pān yán
pān fèng
pān wéi
pān jìn
pān liàn
pān dēng
pān jiàn
pān lín
pān lún
pān gòng
pān hóng
pān tán
pān yuè
pān yuán
pān huà
pān kǎn
pān bǐ
pān qiān
pān qīn
pān lán
pān yuán
pān lián
pān rǎn
pān yōng
pān guì
pān zhé
pān gāo
pān yǐ
pān huā
pān pèi
pān wàn
pān yán
pān liú
pān yún
pān zhǐ
pān hú
pān hé
pān yuán
chōu zhāi
pān zhāi
chī zhāi
pōu zhāi
bèi zhāi
jué zhāi
lí zhāi
dǐ zhāi
piào zhāi
qiān zhāi
piāo zhāi
cī zhāi
kān zhāi
jī zhāi
xiǎo zhāi
nà zhāi
gōu zhāi
xié zhāi
gōng zhāi
jiū zhāi
jiě zhāi
tǎo zhāi
xiá zhāi
cǎi zhāi
biāo zhāi
jùn zhāi
zhǐ zhāi
fā zhāi
liáo zhāi
qiān zhāi
攀摘pānzhāi
(1) 爬到高处摘取下来
.例攀摘枝头的野果英pick⒈ 采摘,摘取。
引清蒲松龄《聊斋志异·刘姓》:“桃初实,子往攀摘。”
王西彦《古屋》第四部:“我踱着步,从花台这边到花台那边,不时攀摘一两片石榴叶。”
攀pān(1)(动)抓住东西往上爬:~扯|~登。(2)(动)指跟地位高的人结亲戚或拉关系:~亲。(3)(动)设法接触;牵扯:~谈。
摘读音:zhāi摘zhāi(1)(动)用手采下或取下:~梨。(2)(动)选取:~录。(3)(动)摘借:寻章~句。