pān bǐ
pān zhǐ
pān zhāi
pān hào
pān bó
pān mó
pān jiāo
pān yǐ
pān yuán
pān zhì
pān chán
pān gào
pān lún
pān fù
pān bǎi
pān tán
pān kǎn
pān rán
pān hé
pān lán
pān yún
pān lín
pān jiāo
pān lù
pān zhǐ
pān wèn
pān liáo
pān bàn
pān lóng
pān gāo
pān péi
pān yì
pān guāng
pān fān
pān mù
pān zhé
pān liú
pān huà
pān lì
pān hú
pān jī
pān lèi
pān jī
pān luán
pān dēng
pān chě
pān pá
pān yuán
pān tiáo
pān wàn
pān pèi
pān huā
pān nǐ
pān shēng
pān yuán
pān xiōng
pān nòng
pān jiē
pān fú
pān sòng
pān zhuī
pān fèng
pān hài
pān qín
pān yuè
pān fù
pān yǐn
pān guì
pān yán
pān yán
pān hóng
pān liàn
pān qīn
pān wéi
pān xiǎng
pān yán
pān jiàn
pān gòng
pān niè
pān chóu
pān yuán
pān wū
pān qiān
pān fèng
pān lín
pān yōng
pān wàng
pān jìn
pān lián
pān rǎn
pān yī
shuāi tiáo
bǎi tiáo
jìn tiáo
yá tiáo
yā tiáo
piān tiáo
tóu tiáo
chē tiáo
míng tiáo
zhà tiáo
shēng tiáo
kē tiáo
gāng tiáo
yī tiáo
jīng tiáo
gān tiáo
bào tiáo
lǐn tiáo
chū tiáo
miáo tiao
cháng tiáo
běn tiáo
chì tiáo
gé tiáo
pī tiáo
héng tiáo
guā tiáo
hóng tiáo
huáng tiáo
téng tiáo
shōu tiáo
pān tiáo
huáng tiáo
miàn tiáo
qíng tiáo
qiàn tiáo
gǔn tiáo
huí tiáo
hán tiáo
shāo tiáo
lèi tiáo
jiē tiáo
chǐ tiáo
shì tiáo
fēng tiáo
nán tiáo
tiān tiáo
sī tiáo
chōu tiáo
pí tiáo
jiǎo tiáo
shǒu tiáo
níng tiáo
fěn tiáo
fú tiáo
suì tiáo
fān tiáo
qiān tiáo
bān tiáo
dà tiáo
fū tiáo
xì tiáo
cí tiáo
jiè tiáo
zhī tiáo
wéi tiáo
xiāo tiáo
zhǔn tiáo
chā tiáo
fēng tiáo
jù tiáo
miè tiáo
bái tiáo
liǔ tiáo
lǜ tiáo
chēng tiáo
jiào tiáo
kuān tiáo
huá tiáo
yán tiáo
guī tiáo
qīng tiáo
guì tiáo
wú tiáo
yù tiáo
jià tiáo
xuě tiáo
fèng tiáo
tàn tiáo
zhōng tiáo
píng tiáo
má tiáo
qī tiáo
bèi tiáo
xùn tiáo
xiàn tiáo
shù tiáo
xiāo tiáo
qiàn tiáo
róu tiáo
chāng tiáo
zhī tiáo
qí tiáo
chuán tiáo
hàn tiáo
dān tiáo
yín tiáo
fēng tiáo
chūn tiáo
gé tiáo
gāng tiáo
bīng tiáo
gāng tiáo
lǐng tiáo
jiè tiáo
kē tiáo
sān tiáo
kū tiáo
cuì tiáo
chuí tiáo
pán tiáo
cí tiáo
miáo tiáo
chǔ tiáo
liàn tiáo
sǔn tiáo
zhā tiáo
jīn tiáo
chén tiáo
lí tiáo
xiān tiáo
liù tiáo
⒈ 攀引或攀折枝条。
引《古诗十九首·庭中有奇树》:“攀条折其荣,将以遗所思。”
南朝宋谢灵运《拟魏太子邺中集诗·平原侯植》:“朝游登凤阁,日暮集华沼。倾柯引弱枝,攀条摘蕙草。”
宋苏轼《次韵曾仲锡承议食蜜渍生荔支》:“攀条与立新名字,儿女称呼恐不经。”
攀pān(1)(动)抓住东西往上爬:~扯|~登。(2)(动)指跟地位高的人结亲戚或拉关系:~亲。(3)(动)设法接触;牵扯:~谈。
条读音:tiáo,tiāo[ tiáo ]1. 植物的细长枝:枝条。柳条儿。荆条。
2. 泛称条形的东西:条子。面条儿。便(biàn)条儿。金条。铁条。
3. 细长的形状:条形。条纹。条案。条几(jī)。条凳。条幅(直挂的长条字画)。苗条。身条。
4. 项目,分项目的:条例。条令。条文。条陈(a.分条叙述;b.旧时向上级分条陈述的文件)。
5. 层次,秩序:条理。条贯。有条不紊。
6. 量词。