táo huì
táo sàn
táo hào
táo shí
táo lí
táo yáng
táo yuè
táo jià
táo jiàng
táo xíng
táo shì
táo bì
táo yì
táo huāng
táo fù
táo cáng
táo bēi
táo lù
táo cí
táo shēn
táo bèi
táo yí
táo zǒu
táo è
táo jiǔ
táo hé
táo sǒu
táo bīng
táo zhài
táo nì
táo yè
táo huì
táo fú
táo qián
táo hūn
táo bèn
táo bǐ
táo guǎi
táo nüè
táo xǐ
táo bèng
táo chán
táo guāi
táo fàn
táo chǒng
táo zé
táo pái
táo shēng
táo guī
táo nán
táo chén
táo wǔ
táo duǒ
táo mén
táo tuō
táo zuì
táo fǎn
táo shú
táo míng
táo pàn
táo cuàn
táo lù
táo diàn
táo dùn
táo yáng
táo yáo
táo pǎo
táo mìng
táo jiān
táo táo
táo wáng
táo luàn
táo xí
táo qín
táo jié
táo jūn
táo dùn
táo yǐn
táo piào
táo rén
táo bū
táo yáng
táo jiān
táo shuì
quán lù
fù lù
mìng lù
jì lù
jí lù
róng lù
chí lù
yǒu lù
xùn lù
guì lù
dú lù
hòu lù
zōng lù
zū lù
jiě lù
dào lù
fèng lù
hú lù
lì lù
xiá lù
bāng lù
yào lù
jí lù
jīn lù
xiāng lù
bǔ lù
shēng lù
qì lù
ān lù
xìng lù
jué lù
yí lù
huí lù
yàn lù
táo lù
xùn lù
cí lù
fù lù
xià lù
bū lù
nà lù
yì lù
wài lù
chǒng lù
zé lù
lǐn lù
dài lù
bān lù
xù lù
méi lù
cái lù
duàn lù
nìng lù
bǎi lù
xián lù
gòng lù
dǐ lù
zhǐ lù
báo lù
ràng lù
bū lù
cùn lù
shì lù
fēng lù
dǔ lù
cí lù
shòu lù
qiú lù
gǒu lù
qiè lù
qú lù
gěi lù
shàng lù
shī lù
měi lù
jiā lù
gǔ lù
yī lù
tān lù
bù lù
wū lù
fú lù
fēng lù
wú lù
gōng lù
shì lù
huái lù
dà lù
xuán lù
shí lù
zhào lù
fā lù
bì lù
zhú lù
sī lù
bèi lù
tián lù
fèng lù
fú lù
zhì lù
suàn lù
zhāng lù
jiù lù
lì lù
gān lù
dòu lù
zhòng lù
bǎo lù
guān lù
hòu lù
tiān lù
hè lù
⒈ 仕而不受禄。语本《国语·楚语下》:“昔鬭子文三舍令尹,无一日之积,恤民之故也。 成王闻子文之朝不及夕也,於是乎每朝设脯一束、糗一筐,以羞子文,至於今令尹秩之。
引成王每出子文之禄,必逃,王止而后復。”
《后汉书·何敞传》:“今明公位尊任重,责深负大,上当匡正纲纪,下当济安元元……使百姓歌诵,史官纪德,岂但子文逃禄, 公仪退食之比哉!”
三国魏曹丕《田畴辞封议》:“昔薳敖逃禄,传载其美。”
⒉ 指隐居不仕。
引晋陶潜《感士不遇赋》:“彼达人之善觉,乃逃禄而归耕。”
逃táo(1)(动)逃跑;逃走:~奔|~窜。(2)(动)逃避:~税|~学。
禄读音:lù禄lù(1)(名)古代称官吏的俸给:俸~|高官厚~。(2)(Lù)姓。