xiù yī
xiù tà
xiù qiú
xiù xiōng
xiù zǐ
xiù cì
xiù yǔ
xiù lǐng
xiù fáng
xiù qiú
xiù kǒu
xiù xiàng
xiù hù
xiù ǎo
xiù gé
xiù guī
xiù huà
xiù bǎo
xiù chuáng
xiù xié
xiù fǔ
xiù chá
xiù náng
xiù zuò
xiù nǚ
xiù mò
xiù rǎng
xiù cuò
xiù shé
xiù huā
xiù bǔ
xiù fú
xiù fǔ
xiù shang
xiù gōng
xiù guā
xiù fó
xiù bǎo
xiù wán
xiù hǔ
xiù cháng
xiù wén
kǎi rǎng
zōng rǎng
wǔ rǎng
sān rǎng
āi rǎng
xiù rǎng
gǎo rǎng
guì rǎng
fēng rǎng
quán rǎng
qióng rǎng
liè rǎng
cùn rǎng
huáng rǎng
pì rǎng
ào rǎng
fú rǎng
xiá rǎng
bāng rǎng
xiāng rǎng
tǔ rǎng
yún rǎng
gāo rǎng
chǔ rǎng
jìng rǎng
hào rǎng
yǐ rǎng
qìng rǎng
fán rǎng
yě rǎng
yú rǎng
fén rǎng
kū rǎng
bī rǎng
jū rǎng
jiè rǎng
bì rǎng
cuò rǎng
tiān rǎng
jū rǎng
xián rǎng
jiāng rǎng
lián rǎng
jué rǎng
shā rǎng
jǐn rǎng
yù rǎng
kōng rǎng
liè rǎng
jí rǎng
fēng rǎng
nì rǎng
dà rǎng
bá rǎng
tóng rǎng
wò rǎng
juān rǎng
gù rǎng
chēng rǎng
qú rǎng
fèn rǎng
fēng rǎng
biān rǎng
chén rǎng
xī rǎng
chì rǎng
fēng rǎng
huì rǎng
shǔ rǎng
bī rǎng
líng rǎng
huī rǎng
dài rǎng
shàn rǎng
qì rǎng
gōng rǎng
huái rǎng
jī rǎng
gē rǎng
qióng rǎng
jiē rǎng
jí rǎng
gān rǎng
gāo rǎng
qián rǎng
qiū rǎng
xiǔ rǎng
bó rǎng
zhòng rǎng
jiāo rǎng
huá rǎng
xiāo rǎng
xiāo rǎng
hēi rǎng
hóng rǎng
gǎo rǎng
xià rǎng
cuō rǎng
luǒ rǎng
liáo rǎng
gài rǎng
zhōng rǎng
zhōu rǎng
xī rǎng
⒈ 指田间的土埂和水沟。因其交错如文绣,故称。
引清陈梦雷《登屴崱峰》诗:“近郭桑麻开绣壤,满城烟火杂征旄。”
清张仁美《西湖记游》:“间或渡平畴,履绣壤,则又菜花初敛,麦穗方抽,桑叶吐青,茶叶展緑。”
绣xiù(1)(动)用彩色丝、绒、棉线在绸、布等上面做成花纹、图象或文字:刺~|~花儿。(2)(名)绣成的物品:苏~|湘~。
壤读音:rǎng壤rǎng(1)(名)土壤:沃~。(2)(名)地:天~之别。(3)(名)地区:接~。