yǎo tiǎo
yǎo ǎi
yǎo shēn
yǎo jiū
yǎo yǎo
yǎo tiǎo
yǎo niǎo
yǎo miǎo
yǎo yōu
yǎo lì
yǎo rào
yǎo míng
yǎo qiào
yǎo yǎo
yǎo yōu
yǎo mò
yǎo miào
yǎo tíng
yǎo nà
yǎo jiǔ
yǎo miǎo
yǎo wèi
yǎo xiàn
yǎo mèi
yǎo rán
yǎo ráo
yǎo niáng
gān míng
zhòu míng
hù míng
sì míng
huì míng
cāng míng
mù míng
jìng míng
diān míng
qīng míng
yè míng
miǎo míng
dàng míng
dān míng
yù míng
wán míng
hù míng
gāo míng
yán míng
rù míng
shěn míng
běi míng
yīng míng
àn míng
bā míng
xián míng
xī míng
qióng míng
chén míng
yuán míng
nán míng
yǎo míng
hún míng
yīn míng
chōng míng
àn míng
dà míng
yǐng míng
chén míng
jiāo míng
qīng míng
yōu míng
miǎo míng
hūn míng
yǎo míng
jué míng
yǐn míng
yú míng
dùn míng
zhū míng
lí míng
dòng míng
máng míng
zhèng míng
wēi míng
quán míng
hùn míng
pàn míng
zhàn míng
qiáo míng
huō míng
zhòng míng
zhōng míng
hóng míng
gàng míng
yǎo míng
kōng míng
窈冥yǎomíng
(1) 〈方〉
(2) 幽暗;昏暗
英dim;dusky(3) 深奥。也作“杳冥”
hAo86.英abstruse⒈ 深远渺茫貌。
引《鹖冠子·能天》:“观乎孰莫,听乎无罔,极乎无係,论乎窈冥,湛不乱纷,故能絶尘埃而立乎太清。”
汉王符《潜夫论·本训》:“上古之世,太素之时,元气窈冥,未有形兆。”
晋郭璞《山海经图赞·神二女》:“游化五江,惚恍窈冥。”
⒉ 阴暗貌。
引《史记·项羽本纪》:“於是大风从西北而起,折木发屋,扬沙石,窈冥昼晦。”
《后汉书·冯衍传下》:“离尘垢之窈冥兮,配乔松之妙节。”
《文选·左思<魏都赋>》:“雷雨窈冥而未半,皦日笼光于綺寮。”
吕向注:“窈冥,阴暗也。”
宋司马光《祭齐国献穆大长公主文》:“遐福未终,大期奄及;去白日之昭晰,归下泉之窈冥。”
清刘大櫆《浮山记》:“一日坐阁上,值大雷雨,云雾窈冥。”
⒊ 遥空;极远处。
引《庄子·天运》:“动於无方,居於窈冥。”
金元好问《太室同希颜赋》诗:“壮矣崧维岳,盘盘上窈冥。”
清姚鼐《效西昆体·渚宫》:“楼观云阳入窈冥,两东门对楚山青。”
幽暗的样子。
窈yǎo(形)〈书〉幽远;深远:~冥|~深。
冥读音:míng冥míng(1)(形昏暗:幽~|晦~。(2)(形)深奥;深沉:~思|~想。(3)(形)糊涂;愚昧:~顽。(4)(名)迷信的人称人死以后进入的世界;阴间:~钞|~府。