hóng cháng
hóng lǎn
hóng fěn
hóng gāng
hóng mó
hóng tōng
hóng chuò
hóng pǔ
hóng suì
hóng chǎng
hóng bó
hóng ào
hóng yù
hóng huī
hóng sì
hóng tāo
hóng cái
hóng cái
hóng wéi
hóng lì
hóng shí
hóng biàn
hóng kǎi
hóng fù
hóng tuò
hóng guī
hóng jùn
hóng shēn
hóng zàn
hóng yì
hóng mào
hóng yì
hóng hóng
hóng zòng
hóng yǎ
hóng yì
hóng dá
hóng yù
hóng bá
hóng cí
hóng yuàn
hóng jù
hóng zhǐ
hóng chén
hóng móu
hóng miǎo
hóng mài
hóng yáng
hóng kuò
hóng jiǎng
hóng yuǎn
hóng yuān
hóng jiǎn
hóng guān
hóng yǎo
hóng shèng
hóng lüè
hóng liàng
hóng liǎn
hóng fù
hóng gòu
hóng liàng
hóng zhǐ
hóng wěi
hóng kuàng
hóng kuò
hóng wán
hóng tú
hóng jié
hóng chàng
hóng jì
hóng qì
hóng qì
hóng liú
hóng cái
hóng yóu
hóng guàn
hóng miào
hóng zhǐ
hóng lùn
hóng huō
hóng zhěng
hóng xiū
hóng yì
hóng shuǎng
hóng fàng
hóng jùn
hóng lǎng
hóng liè
hóng dà
hóng shàn
hóng dàn
hóng qià
hóng bó
hóng guǐ
hóng miǎo
hóng rú
hóng cí
hóng shuò
hóng chǐ
hóng fù
hóng jù
hóng zhuàng
hóng dù
hóng fū
hóng shào
hóng yǎn
hóng shèng
shī zhǐ
qí zhǐ
chún zhǐ
wáng zhǐ
yán zhǐ
mò zhǐ
yuǎn zhǐ
jìn zhǐ
qiú zhǐ
chū zhǐ
bèi zhǐ
yán zhǐ
mì zhǐ
mì zhǐ
dá zhǐ
ào zhǐ
zhāng zhǐ
huà zhǐ
yú zhǐ
jiā zhǐ
shàng zhǐ
wēi zhǐ
piào zhǐ
bù zhǐ
fú zhǐ
guī zhǐ
chì zhǐ
yí zhǐ
chèn zhǐ
lùn zhǐ
jiǎo zhǐ
lìng zhǐ
lè zhǐ
hóng zhǐ
suì zhǐ
fèng zhǐ
diào zhǐ
huáng zhǐ
miào zhǐ
cí zhǐ
jūn zhǐ
fāng zhǐ
pì zhǐ
cháo zhǐ
chéng zhǐ
shèng zhǐ
jī zhǐ
cí zhǐ
wén zhǐ
yù zhǐ
gān zhǐ
zōng zhǐ
dà zhǐ
jī zhǐ
chōng zhǐ
ruì zhǐ
quán zhǐ
fēng zhǐ
běn zhǐ
zhōng zhǐ
fěng zhǐ
xuán zhǐ
zūn zhǐ
de zhǐ
bǐ zhǐ
yì zhǐ
zhǔ zhǐ
chéng zhǐ
fēng zhǐ
yù zhǐ
chuán zhǐ
xī zhǐ
cái zhǐ
hóng zhǐ
jiào zhǐ
shèng zhǐ
yīng zhǐ
hé zhǐ
yì zhǐ
cí zhǐ
ēn zhǐ
yào zhǐ
qǐng zhǐ
chén zhǐ
lái zhǐ
chēng zhǐ
宏旨hóngzhǐ
(1) 大政方针;主要内容
例事关宏旨,还望斟酌再三英main theme⒈ 亦作“宏指”。亦作“宏恉”。主要的意思;重大的意义。
引清俞正燮《癸巳类稿·郑数学证义》:“故郑以贡法下算。而《正义》不究毛郑宏指,以井田助法为之布算,此必不合者,而亦以为数合,则其不知算也审矣。”
王闿运《<论语训>序》:“曾子全身,而曰啟予手足,岂欲小子目验,乃后不诬?若此之类,其言实愚,训詁乖互,有伤宏旨。”
鲁迅《书信集·致曹聚仁》:“约二十天以前,曾将关于木刻之一文寄申报《自由谈》,久不见登载……其实此文无关宏恉,但因为总算写了一通,弃之可惜,故以投《涛声》,未知可用否?”
主旨,重要的大纲。
如:「作文章应先掌握宏旨,再逐次论述。」
宏hóng(1)(形)宏大:~伟|宽~。(2)(Hónɡ)姓。
旨读音:zhǐ旨zhǐ(1)本义:(形)味美:~酒|甘~。(2)(名)意义;用意;目的:主~|宗~。(3)(名)意旨(特指皇帝的命令):圣~。