lìng wáng
lìng cí
lìng qì
lìng sì
lìng fàn
lìng yí
lìng sì
lìng jié
lìng shè
lìng shǐ
lìng dàn
lìng diǎn
lìng wén
lìng wèn
lìng piào
lìng fù
lìng xù
lìng zhuàng
lìng shàng
lìng lìng
lìng shì
lìng xiǎn
lìng zé
lìng xù
lìng cī
lìng yìn
lìng mèi
lìng róng
lìng cǎo
lìng yīn
lìng yǐ
lìng ài
lìng qí
lìng cái
lìng zhǔ
lìng kǔn
lìng yōu
lìng pú
lìng cháng
lìng lù
lìng rén
lìng gǔ
lìng yóu
lìng xù
lìng wàng
lìng yǐn
lìng xī
lìng zhōng
lìng zhǐ
lìng gōng
lìng tǎn
lìng zhēn
lìng cí
lìng nián
lìng lì
lìng měi
lìng hé
lìng jiàn
lìng qǔ
lìng mó
lìng bāng
lìng yù
lìng jūn
lìng chì
lìng cái
lìng láng
lìng dàn
lìng zī
lìng yuè
lìng zhèng
lìng gé
lìng táng
lìng pái
lìng guān
lìng zhèng
lìng ài
lìng zūn
lìng fāng
lìng tú
lìng wēi
lìng zhòng
lìng shēng
lìng jì
lìng guǐ
lìng mǔ
lìng qì
lìng zhī
lìng sè
lìng huì
lìng xīng
lìng shàn
lìng zú
lìng dá
lìng qī
lìng pǐ
lìng zhì
lìng dé
lìng yuàn
lìng yuē
lìng shū
lìng míng
lìng jū
lìng jiǔ
lìng dì
lìng yán
lìng chēng
lìng zhǔn
lìng zǐ
lìng rì
lìng bǐng
lìng jiǎ
lìng chén
lìng qīn
lìng shì
lìng pén
lìng pīng
líng hú
lìng shū
lìng zhāng
lìng pì
lìng shì
quán zhǐ
qǐng zhǐ
fāng zhǐ
lè zhǐ
chèn zhǐ
zūn zhǐ
yán zhǐ
zōng zhǐ
qí zhǐ
yú zhǐ
bǐ zhǐ
jī zhǐ
mì zhǐ
běn zhǐ
chēng zhǐ
cí zhǐ
xī zhǐ
shèng zhǐ
jī zhǐ
yù zhǐ
yì zhǐ
chéng zhǐ
cí zhǐ
jiào zhǐ
shàng zhǐ
zhǔ zhǐ
ēn zhǐ
xuán zhǐ
fèng zhǐ
yì zhǐ
huà zhǐ
ruì zhǐ
jiā zhǐ
fēng zhǐ
jìn zhǐ
diào zhǐ
yào zhǐ
wáng zhǐ
lái zhǐ
pì zhǐ
yí zhǐ
guī zhǐ
jiǎo zhǐ
yù zhǐ
wēi zhǐ
yuǎn zhǐ
yīng zhǐ
miào zhǐ
jūn zhǐ
gān zhǐ
cháo zhǐ
fěng zhǐ
lìng zhǐ
fú zhǐ
shèng zhǐ
dà zhǐ
hóng zhǐ
mì zhǐ
de zhǐ
chì zhǐ
zhōng zhǐ
lùn zhǐ
mò zhǐ
wén zhǐ
qiú zhǐ
chún zhǐ
chuán zhǐ
suì zhǐ
chén zhǐ
chū zhǐ
yán zhǐ
piào zhǐ
hé zhǐ
shī zhǐ
cí zhǐ
fēng zhǐ
hóng zhǐ
ào zhǐ
dá zhǐ
bù zhǐ
huáng zhǐ
bèi zhǐ
zhāng zhǐ
chōng zhǐ
cái zhǐ
chéng zhǐ
⒈ 指帝王的命令。
引《梁书·王僧辩传》:“俄而岳阳奔退,而鲍泉力不能剋长沙,世祖乃命僧辩代之…… 僧辩既入,背泉而坐,曰:‘ 鲍郎,卿有罪,令旨使我鏁卿,勿以故意见待。’”
《二刻拍案惊奇》卷十九:“﹝国王﹞令旨已下,随有两个力士将鋃鐺锁了言寄华到那大粪窖边墩着。”
⒉ 宋、元时指太子的命令。《元代白话碑集录》载有1243年鄠县草堂寺《阔端太子令旨碑》。
引宋岳珂《愧郯录·圣旨教令之别》:“国朝所司承旨之别:乘舆称圣旨,中宫称教旨,储闈称令旨。”
⒊ 金代曾以皇太后之命为“令旨”。
引《金史·章宗纪一》:“己亥,迁大行皇帝梓宫於大安殿。癸卯,以皇太后命为令旨。”
圣旨,帝王的命令。
1. 上级对下级的指示:命令。法令。朝(zhāo)令夕改。
2. 古代官名:县令。令尹。尚书令。
3. 使,使得:令人兴奋。
4. 时节:时令。节令。
5. 美好,善:令名。令辰。令闻(好名声)。
6. 敬辞,用于对方的亲属或有关系的人:令尊。令堂。令岳。令郎。令爱。
7. 短的词调(diào ),散曲中不成套的曲(多用于词调、曲调名):小令。如梦令。
旨读音:zhǐ旨zhǐ(1)本义:(形)味美:~酒|甘~。(2)(名)意义;用意;目的:主~|宗~。(3)(名)意旨(特指皇帝的命令):圣~。