sù niè
sù zhì
sù tí
sù qiǔ
sù jiān
sù huàn
sù kòu
sù làng
sù cáng
sù xìn
sù wù
sù yè
sù qín
xiǔ huì
sù ài
sù shè
sù qíng
sù chóu
sù méi
sù shēng
sù juàn
sù huǒ
sù dì
sù sù
sù yù
sù dào
sù chāng
sù qín
sù dù
sù zhàng
sù lú
sù ǎi
sù jiǔ
sù kē
sù hèn
sù sòng
sù jiān
sù xū
sù lù
sù bì
sù bó
xiǔ jī
sù jí
sù fèn
sù yàng
sù jiù
xiǔ xué
sù qiú
sù xī
sù háo
sù liú
sù bìng
sù jiè
sù yíng
sù dí
sù mài
xiǔ dìng
sù suì
xiǔ guì
sù jiù
sù chéng
sù běn
sù jiàng
sù chú
sù nuò
sù gù
sù lì
sù yuàn
sù xián
sù suǒ
xiǔ chén
sù kè
sù nì
sù dù
sù fù
sù chǔ
sù chuán
sù móu
sù bīng
sù qì
sù chǐ
sù lǎo
sù xián
xiǔ lù
sù shì
sù gòu
sù gòu
sù míng
sù fèn
sù jì
sù chóu
sù dé
sù zhāi
sù bǎo
sù jū
sù niàn
sù xīn
sù shí
sù zhì
sù shàn
sù xiá
sù kē
sù qiān
sù shī
sù hàn
sù chǔ
sù gù
sù dùn
xiǔ niǎo
sù gōng
sù jīn
xiǔ huò
sù gǔ
sù liú
sù gòu
sù rú
sù wèi
sù cǎo
sù nù
sù mǎng
sù fù
xiǔ zhe
xiǔ yì
sù shàng
sù hǎo
lǎo rú
wěn rú
bǐ rú
hán rú
lǐ rú
lóu rú
wěi rú
qiǎn rú
jù rú
mào rú
dào rú
sú rú
jiù rú
dà rú
kēng rú
qú rú
dào rú
zhū rú
qú rú
hóng rú
shù rú
yú rú
zhū rú
suān rú
jiān rú
quǎn rú
zōu rú
sòng rú
yōng rú
hóng rú
kù rú
pǔ rú
bà rú
yǎ rú
guī rú
pì rú
jùn rú
jù rú
bā rú
fǔ rú
qǔ rú
míng rú
shèng rú
wài rú
chún rú
chún rú
kēng rú
sù rú
hóng rú
xióng rú
kuí rú
wén rú
luó rú
shēng rú
mào rú
mào rú
lòu rú
hòu rú
yīng rú
yuān rú
yú rú
shuò rú
jiàn rú
lǐ rú
hóng rú
sān rú
shī rú
pín rú
sù rú
lǔ rú
pì rú
shì rú
宿儒sùrú
(1) 年高而博学的读书人
例因为他是渊博的宿儒,决不至于不知道。——鲁迅《朝花夕拾》例请召宿儒奥学,校定六籍。——《旧唐书·郑覃传》英an experienced scholar⒈ 修养有素的儒士。
引《汉书·翟方进传》:“是时宿儒有清河胡常,与方进同经。”
唐韩愈《施先生墓铭》:“故自贤士大夫,老师宿儒,新进小生,闻先生之死,哭泣相弔。”
鲁迅《朝花夕拾·从百草园到三味书屋》:“因为他是渊博的宿儒,决不至于不知道。”
老成博学之士。《后汉书.卷六三.李固传》:「见诸侍中并皆年少,无一宿儒大人可顾问者,诚可叹息。」也作「夙儒」。
1. 住,过夜,夜里睡觉:住宿。留宿。露宿。宿舍(shè)。宿营。
2. 年老的,长久从事某种工作的:宿将(经验丰富的老将)。宿儒。名宿。
3. 平素,素有的:宿愿。宿志。宿疾。宿敌。宿心。
4. 隔夜的,隔年的:宿雨(昨夜的雨)。宿根。宿草。
5. 姓。
儒读音:rú儒rú(1)(名)春秋时以孔子为代表的学派:~术|~生。(2)(名)旧时指读书人:~医|老~。