jiān liáng
jiān hè
jiān yìng
jiān zhòng
jiān gù
jiān bì
jiān zhèn
jiān xīn
jiān chē
jiān kǔ
jiān bǐng
jiān qiǎo
jiān mì
jiān guǒ
jiān què
jiān rèn
jiān rěn
jiān rèn
jiān hàn
jiān yán
jiān zhì
jiān cāng
jiān bái
jiān yì
jiān wán
jiān cán
jiān yíng
jiān shǒu
jiān míng
jiān tǐng
jiān shēn
jiān kūn
jiān zhí
jiān jìng
jiān zhuàng
jiān cāo
jiān wò
jiān ruì
jiān chéng
jiān pì
jiān láo
jiān zhèng
jiān níng
jiān jué
jiān dìng
jiān lì
jiān gū
jiān hù
jiān jùn
jiān chēng
jiān jiè
jiān lì
jiān lěi
jiān yíng
jiān xìn
jiān rèn
jiān zhēn
jiān shí
jiān zuò
jiān zhuó
jiān bīng
jiān chén
jiān lín
jiān lì
jiān jié
jiān yì
jiān chéng
jiān chéng
jiān pǔ
jiān huá
jiān qiào
jiān duì
jiān fù
jiān mǔ
jiān qióng
jiān yuē
jiān chí
jiān wán
jiān gāng
jiān jiǔ
jiān gāo
jiān qiáng
jiān zhí
jiān rùn
qiāo hàn
zhì hàn
yǒng hàn
diāo hàn
dāi hàn
lián hàn
zhì hàn
bǐ hàn
piào hàn
měng hàn
bèi hàn
qīng hàn
piāo hàn
shuǐ hàn
tuān hàn
piào hàn
biāo hàn
xiāo hàn
dù hàn
cū hàn
guǎng hàn
guǒ hàn
xiá hàn
yào hàn
cū hàn
pō hàn
jié hàn
zhuān hàn
shěn hàn
jiǎo hàn
jiāo hàn
jué hàn
áo hàn
xiōng hàn
wán hàn
gāng hàn
huá hàn
tān hàn
qiáo hàn
tuí hàn
xùn hàn
chǔn hàn
yín hàn
dàng hàn
yú hàn
piāo hàn
níng hàn
zhà hàn
yán hàn
xiào hàn
nú hàn
diāo hàn
zào hàn
lì hàn
yīn hàn
kuáng hàn
háo hàn
mán hàn
qiáng hàn
jù hàn
jiān hàn
gěng hàn
ào hàn
dāi hàn
jīng hàn
xiāo hàn
kàng hàn
zhuī hàn
diāo hàn
xiāo hàn
wǔ hàn
bèi hàn
jìn hàn
qiú hàn
bào hàn
pǔ hàn
zéi hàn
gǎn hàn
xiāo hàn
jìng hàn
壮健。
[.好工具]强悍。
坚硬。
⒈ 壮健。
引唐韩愈《唐故中散大夫少府监胡良公墓神道碑》:“年几八十,坚悍不衰。”
⒉ 强悍。
引唐司空图《泽州灵泉院记》:“自汉江北渡以至魏晋之郊,其俗坚悍难诱。”
清梅曾亮《朝议大夫台湾府知府盖君墓志铭》:“起千百农家子於逃亡饿羸之餘,抗坚悍滑习之贼於必争之衝。”
⒊ 坚硬。
引宋苏轼《孤山二咏引》:“孤山有陈时柏二株。其一为人所薪,山下老人自为儿时,已见其枯矣,然坚悍如金石,愈於未枯者。”
坚jiān(1)(形)硬;坚固:~冰|~城|~不可破|~如磐石。(2)(名)坚固的东西或阵地:攻~|披~执锐|无~不摧。(3)(形)坚定;坚决:~信|~守阵地。(4)(Jiān)姓。
悍读音:hàn悍hàn(1)(形)勇猛:强~|一员~将。(2)(形)凶狠;蛮横:凶~。