shuǎng xìn
shuǎng hù
shuǎng tuō
shuǎng xìng
shuǎng chàng
shuǎng bié
shuǎng liàn
shuǎng kuai
shuǎng jié
shuǎng lì
shuǎng cuì
shuǎng kǒu
shuǎng yì
shuǎng sà
shuǎng shǔ
shuǎng mài
shuǎng yì
shuǎng kǎi
shuǎng huì
shuǎng lǎng
shuǎng kǎi
shuǎng fā
shuǎng xīn
shuǎng tuī
shuǎng shāng
shuǎng mù
shuǎng xùn
shuǎng xiá
shuǎng kàng
shuǎng lài
shuǎng dàn
shuǎng líng
shuǎng jiàn
shuǎng shén
shuǎng jùn
shuǎng jiū
shuǎng liè
shuǎng kǎi
shuǎng lǐ
shuǎng bá
shuǎng jùn
shuǎng lì
shuǎng kǎi
shuǎng dàng
shuǎng qì
shuǎng huò
shuǎng shí
shuǎng fēng
shuǎng dé
shuǎng jié
shuǎng liàng
shuǎng shì
shuǎng wù
shuǎng shuǎng
shuǎng wù
shuǎng yuē
shuǎng fǎ
shuǎng huō
shuǎng xiù
shuǎng zhí
měng jiàn
chōu jiàn
jiǎo jiàn
shuǎng jiàn
kàng jiàn
hān jiàn
jǐn jiàn
xiāo jiàn
gāng jiàn
lǜ jiàn
yǎ jiàn
wán jiàn
qiáo jiàn
zuò jiàn
dòu jiàn
kuí jiàn
jiǎo jiàn
yú jiàn
xiān jiàn
guǎng jiàn
shěn jiàn
xióng jiàn
lǎo jiàn
xíng jiàn
xiá jiàn
wǔ jiàn
jìn jiàn
tōng jiàn
fù jiàn
hè jiàn
kuài jiàn
diāo jiàn
yáng jiàn
wán jiàn
bù jiàn
yǒng jiàn
wěn jiàn
gān jiàn
xiāo jiàn
jié jiàn
bǐ jiàn
zào jiàn
jí jiàn
qīng jiàn
jīng jiàn
kāng jiàn
qiāo jiàn
zhì jiàn
jūn jiàn
jiǎn jiàn
qiáng jiàn
gǔ jiàn
sǒng jiàn
jǐng jiàn
qiú jiàn
zhěng jiàn
féi jiàn
ān jiàn
yá jiàn
piào jiàn
qīng jiàn
qiào jiàn
jùn jiàn
hóng jiàn
bēi jiàn
háo jiàn
cū jiàn
jùn jiàn
biāo jiàn
shòu jiàn
jiǎo jiàn
guān jiàn
huó jiàn
qiú jiàn
bǎo jiàn
wàng jiàn
zhuàng jiàn
爽健shuǎngjiàn
(1) 健康舒适
.例身体爽健英healthy and fortable(2) 形容文笔明畅刚健
例文笔爽健英strong and frank⒈ 硬朗矫健。
引宋王辟之《渑水燕谈录·高逸》:“五人年皆八十餘,康寧爽健,相得甚欢。”
⒉ 形容文笔明畅刚健。
引明谢榛《四溟诗话》卷二:“王摩詰曰:‘漠漠水田飞白鷺,阴阴夏木囀黄鸝。’虽用李嘉佑之联,加此四字,爽健自别。”
清陈田《明诗纪事戊籤·方兴邦》:“懋藩近体爽健,有唐贤遗韵。”
盛英《探索“非常时代”人们的心灵》:“﹝冯骥才﹞以爽健清新的文笔,真实形象地展示了天津义和团运动的兴衰始末。”
爽朗矫健。
如:「他身体爽健,说话十分俐落。」
1. 明朗,清亮:爽目。
2. 轻松,利落:清爽。凉爽。爽口。
3. 痛快,率(
)直:爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背:爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。
5. 干脆,索性:爽性。
6. 舒服:爽心。爽意。爽适。身体不爽。
健读音:jiàn健jiàn(1)(形)强健:~康|~全|稳~。(2)(动)使强健:~身|~胃。(3)(形)在某一方面显示的程度超过一般;善于:~步|~谈|~忘。