shuǎng kǎi
shuǎng zhí
shuǎng jùn
shuǎng huō
shuǎng shén
shuǎng bá
shuǎng jiàn
shuǎng qì
shuǎng shì
shuǎng xìng
shuǎng lǐ
shuǎng líng
shuǎng dé
shuǎng wù
shuǎng mài
shuǎng hù
shuǎng dàng
shuǎng liè
shuǎng lì
shuǎng jié
shuǎng xiá
shuǎng dàn
shuǎng shuǎng
shuǎng chàng
shuǎng huì
shuǎng yì
shuǎng kǒu
shuǎng tuō
shuǎng shǔ
shuǎng bié
shuǎng tuī
shuǎng mù
shuǎng xiù
shuǎng xīn
shuǎng huò
shuǎng wù
shuǎng jié
shuǎng liàn
shuǎng shí
shuǎng liàng
shuǎng yì
shuǎng kàng
shuǎng lì
shuǎng kǎi
shuǎng kǎi
shuǎng lài
shuǎng fā
shuǎng xìn
shuǎng kǎi
shuǎng lǎng
shuǎng xùn
shuǎng jiū
shuǎng kuai
shuǎng fǎ
shuǎng shāng
shuǎng jùn
shuǎng yuē
shuǎng sà
shuǎng cuì
shuǎng fēng
fù bá
shuǎng bá
zì bá
dòu bá
qīng bá
zhēng bá
dù bá
jīng bá
xǐ bá
yǐn bá
gū bá
zǎo bá
cuì bá
háo bá
xié bá
lín bá
qí bá
jìn bá
jiàn bá
kāi bá
téng bá
jǐng bá
qiào bá
jiào bá
fèn bá
shí bá
xiǎn bá
jī bá
xiǎn bá
tè bá
dú bá
jiàn bá
shě bá
jǐ bá
tí bá
chí bá
dǎo bá
jùn bá
gōng bá
chū bá
chǒng bá
liàng bá
jiǎng bá
sǒng bá
qiào bá
zhǎn bá
huò bá
dēng bá
sǎ bá
zhēn bá
juě bá
tuī bá
xián bá
cǎi bá
zhāo bá
shù bá
fú bá
jìng bá
jùn bá
yǎn bá
xuǎn bá
yǐng bá
hè bá
jiǎng bá
hǎi bá
zhuó bá
xīn bá
tuò bá
bù bá
jiǎn bá
zhuó bá
chōu bá
lā bá
jùn bá
èr bá
tóng bá
jiǒng bá
sōu bá
xiù bá
shǎng bá
jùn bá
shēng bá
biāo bá
chāo bá
jiǎn bá
jiān bá
yōu bá
qiān bá
jǐng bá
qiú bá
jiǎn bá
tiān bá
zhěng bá
lǎng bá
fú bá
jiàn bá
zhū bá
jiù bá
sǒng bá
shēn bá
chàn bá
diàn bá
xuán bá
zhí bá
kè bá
yīng bá
jì bá
bāo bá
tǐng bá
hóng bá
xùn bá
⒈ 豪爽出众。
引《隋书·王世积传》:“世积容貌魁岸,腰带十围,风神爽拔,有杰人之表。”
唐符载《送卢侍御史赴王令公幕序》:“神宇耸峙,襟灵爽拔。”
⒉ 秀美挺拔。
引前蜀贯休《早秋即事寄冯使君》诗:“落叶峥嶸处,诸峯爽拔时。”
⒊ 爽朗昂扬。
引《中国近代文论选·读新小说法》:“正大如《经国谈》,读之可令人心旷而神爽拔。”
1. 明朗,清亮:爽目。
2. 轻松,利落:清爽。凉爽。爽口。
3. 痛快,率(
)直:爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背:爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。
5. 干脆,索性:爽性。
6. 舒服:爽心。爽意。爽适。身体不爽。
拔读音:bá拔bá(1)(动)抽出;拽zhuài出:~刀|~牙|~草。(2)(动)吸出:~毒|~火罐。(3)(动)挑选:选~|提~。(4)(动)攻取:~据点。(5)(动)超出;高出:~尖|出类~萃。(6)(动)起动:~步|~脚|开~。(7)(动)把东西放在水里泡。