kuāng è
kuāng sòng
kuāng yì
kuāng rǎng
kuāng chuáng
kuāng fù
kuāng yǒng
kuāng yùn
kuāng zuò
kuāng níng
kuāng dǐng
kuāng jù
kuāng jì
kuāng bèi
kuāng dǎo
kuāng jiù
kuāng zǐ
kuāng lì
kuāng zhèng
kuāng hù
kuāng guō
kuāng suàn
kuāng xiāng
kuāng sù
kuāng zàn
kuāng lǜ
kuāng yán
kuāng chí
kuāng zhù
kuāng zhèng
kuāng bà
kuāng yù
kuāng yuè
kuāng chì
kuāng fǔ
kuāng wèi
kuāng dìng
kuāng fú
kuāng zhì
kuāng lú
kuāng chì
kuāng jiū
kuāng wéi
kuāng nán
kuāng yì
kuāng yì
kuāng guó
kuāng zhèng
kuāng làng
kuāng gé
kuāng yáo
kuāng yè
kuāng bì
kuāng jiù
kuāng shì
kuāng hé
kuāng chì
kuāng shí
kuāng shì
kuāng lì
kuāng zhèn
kuāng shān
kuāng dāng
kuāng lì
kuāng lǐng
kuāng jiàn
kuāng fèng
kuāng piáo
kuāng kùn
kuāng jūn
kuāng fù
kuāng jí
kuāng miù
kuāng là
kuāng gǔ
kuāng zhěng
kuāng bì
kuāng jì
kuāng gǎi
kuāng guò
kuāng shén
kuāng kuò
kuāng jū
kuāng jì
kuāng zhí
kuāng jiàn
kuāng rén
kuāng ráng
kuāng wēi
kuāng jiǎo
kuāng yòu
kuāng wéi
kuāng zàn
kuāng fú
kuāng xiāng
kuāng bǔ
kuāng sú
kuāng shì
kuāng xié
kuāng guī
kuāng zuǒ
kuāng jiào
kuāng bì
fān fǔ
shū fǔ
fú fǔ
zǎi fǔ
liáng fǔ
tiān fǔ
píng fǔ
chéng fǔ
jìn fǔ
jiào fǔ
guān fǔ
quán fǔ
qiáng fǔ
zuǒ fǔ
dǐng fǔ
xīng fǔ
shàng fǔ
gōng fǔ
zhī fǔ
ā fǔ
guó fǔ
míng fǔ
yè fǔ
cuò fǔ
xié fǔ
jiāng fǔ
gěng fǔ
wáng fǔ
shī fǔ
cì fǔ
jiā fǔ
èr fǔ
jiàn fǔ
gàn fǔ
qīng fǔ
sān fǔ
gāi fǔ
jiāo fǔ
jiá fǔ
lóng fǔ
bā fǔ
jiā fǔ
jīng fǔ
kuāng fǔ
chū fǔ
nèi fǔ
xiāng fǔ
shè fǔ
dà fǔ
bì fǔ
qī fǔ
kǒu fǔ
xiāng fǔ
yí fǔ
wèi fǔ
bì fǔ
xiū fǔ
péi fǔ
wú fǔ
gàn fǔ
qī fǔ
chéng fǔ
yīng fǔ
liù fǔ
chē fǔ
kāi fǔ
guāng fǔ
fáng fǔ
yòu fǔ
yì fǔ
shuò fǔ
jūn fǔ
xián fǔ
sì fǔ
yì fǔ
jùn fǔ
pí fǔ
zī fǔ
xiá fǔ
dì fǔ
⒈ 匡正辅助。
引《后汉书·顺帝纪》:“羣公卿士将何以匡辅不逮,奉答戒异?”
唐白居易《为人上宰相书》:“如此,则相公得不匡辅其政,缉熙其令,宣和其风乎?”
《明史·西域传一·哈密卫》:“老人昏耄,头目亦不知朝廷耶?即迎归,善匡辅,俾孝事祖母。”
清叶廷琯《吹网录·石林诗话》:“著书岂能百无一疏,正赖后贤之匡辅。”
匡kuāng(1)(动)〈书〉纠正:~正|~谬。(2)(动)〈书〉帮助;救:~助。(3)(动)〈方〉估计:~计|~算。(4)(动)料(5)(动)(多见于早期白话):不~。(6)(动)(Kuānɡ)姓。
辅读音:fǔ辅fǔ(动)辅助;辅弼;辅佐皇帝:~币|相~而行。