讲堂


讲堂的组词


讲耨

jiǎng nòu

讲桌

jiǎng zhuō

讲聚

jiǎng jù

讲动

jiǎng dòng

讲勖

jiǎng xù

讲摩

jiǎng mó

讲仪

jiǎng yí

讲艺

jiǎng yì

讲家

jiǎng jiā

讲欢

jiǎng huān

讲轩

jiǎng xuān

讲复

jiǎng fù

讲衆

jiǎng zhòng

讲磨

jiǎng mó

讲古

jiǎng gǔ

讲帐

jiǎng zhàng

讲旅

jiǎng lǚ

讲案

jiǎng àn

讲唱

jiǎng chàng

讲度

jiǎng dù

讲行

jiǎng xíng

讲官

jiǎng guān

讲咨

jiǎng zī

讲肄

jiǎng yì

讲劘

jiǎng mó

讲室

jiǎng shì

讲扬

jiǎng yáng

讲考

jiǎng kǎo

讲难

jiǎng nán

讲堂

jiǎng táng

讲劝

jiǎng quàn

讲院

jiǎng yuàn

讲道

jiǎng dào

讲书

jiǎng shū

讲评

jiǎng píng

讲问

jiǎng wèn

讲筵

jiǎng yán

讲谟

jiǎng mó

讲谈

jiǎng tán

讲稿

jiǎng gǎo

讲说

jiǎng shuō

讲念

jiǎng niàn

讲钞

jiǎng chāo

讲嘴

jiǎng zuǐ

讲射

jiǎng shè

讲僧

jiǎng sēng

讲陈

jiǎng chén

讲习

jiǎng xí

讲勗

jiǎng xù

讲供

jiǎng gòng

讲匠

jiǎng jiàng

讲德

jiǎng dé

讲情

jiǎng qíng

讲闻

jiǎng wén

讲教

jiǎng jiào

讲辨

jiǎng biàn

讲论

jiǎng lùn

讲释

jiǎng shì

讲文

jiǎng wén

讲场

jiǎng chǎng

讲锐

jiǎng ruì

讲座

jiǎng zuò

讲学

jiǎng xué

讲明

jiǎng míng

讲让

jiǎng ràng

讲帷

jiǎng wéi

讲师

jiǎng shī

讲命

jiǎng mìng

讲坛

jiǎng tán

讲修

jiǎng xiū

讲口

jiǎng kǒu

讲订

jiǎng dìng

讲诵

jiǎng sòng

讲训

jiǎng xùn

讲散

jiǎng sàn

讲阅

jiǎng yuè

讲幄

jiǎng wò

讲榻

jiǎng tà

讲亲

jiǎng qīn

讲帏

jiǎng wéi

讲物

jiǎng wù

讲蒐

jiǎng sōu

讲话

jiǎng huà

讲导

jiǎng dǎo

讲席

jiǎng xí

讲鼓

jiǎng gǔ

讲息

jiǎng xī

讲义

jiǎng yì

讲益

jiǎng yì

讲传

jiǎng chuán

讲绎

jiǎng yì

讲理

jiǎng lǐ

讲律

jiǎng lǜ

讲钟

jiǎng zhōng

讲剑

jiǎng jiàn

讲隙

jiǎng xì

讲诏

jiǎng zhào

讲员

jiǎng yuán

讲赞

jiǎng zàn

讲兵

jiǎng bīng

讲业

jiǎng yè

讲众

jiǎng zhòng

讲处

jiǎng chù

讲唇

jiǎng chún

讲购

jiǎng gòu

讲贯

jiǎng guàn

讲通

jiǎng tōng

讲校

jiǎng xiào

讲切

jiǎng qiē

讲搜

jiǎng sōu

讲析

jiǎng xī

讲求

jiǎng qiú

讲辩

jiǎng biàn

讲功

jiǎng gōng

讲灯

jiǎng dēng

讲树

jiǎng shù

讲寺

jiǎng sì

讲讽

jiǎng fěng

讲叙

jiǎng xù

讲清

jiǎng qīng

讲解

jiǎng jiě

讲花

jiǎng huā

讲题

jiǎng tí

讲制

jiǎng zhì

讲集

jiǎng jí

讲课

jiǎng kè

讲好

jiǎng hǎo

讲演

jiǎng yǎn

讲画

jiǎng huà

讲祀

jiǎng sì

讲款

jiǎng kuǎn

讲手

jiǎng shǒu

讲试

jiǎng shì

讲会

jiǎng huì

讲治

jiǎng zhì

讲礼

jiǎng lǐ

讲索

jiǎng suǒ

讲数

jiǎng shù

讲序

jiǎng xù

讲语

jiǎng yǔ

讲究

jiǎng jiu

讲懽

jiǎng huān

讲肆

jiǎng sì

讲价

jiǎng jià

讲郎

jiǎng láng

讲议

jiǎng yì

讲图

jiǎng tú

讲使

jiǎng shǐ

讲悟

jiǎng wù

讲拜

jiǎng bài

讲贡

jiǎng gòng

讲宣

jiǎng xuān

讲主

jiǎng zhǔ

讲阁

jiǎng gé

讲开

jiǎng kāi

讲诲

jiǎng huì

讲士

jiǎng shì

讲授

jiǎng shòu

讲宇

jiǎng yǔ

讲脸

jiǎng liǎn

讲化

jiǎng huà

讲目

jiǎng mù

讲下

jiǎng xià

讲错

jiǎng cuò

讲山

jiǎng shān

讲讨

jiǎng tǎo

讲宗

jiǎng zōng

讲盟

jiǎng méng

讲石

jiǎng shí

讲武

jiǎng wǔ

讲章

jiǎng zhāng

讲钱

jiǎng qián

讲臣

jiǎng chén

讲事

jiǎng shì

讲颂

jiǎng sòng

讲坐

jiǎng zuò

讲闱

jiǎng wéi

讲和

jiǎng hé

讲説

jiǎng shuō

讲舍

jiǎng shě

讲殿

jiǎng diàn

讲戎

jiǎng róng

讲脩

jiǎng xiū

讲言

jiǎng yán

讲法

jiǎng fǎ

讲史

jiǎng shǐ

讲丐

jiǎng gài

讲述

jiǎng shù

讲蒙

jiǎng méng

讲核

jiǎng hé

讲亭

jiǎng tíng

讲量

jiǎng liàng

讲平

jiǎng píng

讲经

jiǎng jīng

讲定

jiǎng dìng

讲读

jiǎng dú

讲台

jiǎng tái

讲真

jiǎng zhēn

讲用

jiǎng yòng


卷堂

juàn táng

寝堂

qǐn táng

三堂

sān táng

萱堂

xuān táng

店堂

diàn táng

浃堂

jiā táng

令堂

lìng táng

黉堂

hóng táng

晩堂

wǎn táng

拜堂

bài táng

虚堂

xū táng

垂堂

chuí táng

譔堂

zhuàn táng

佛堂

fó táng

舂堂

chōng táng

尊堂

zūn táng

陪堂

péi táng

构堂

gòu táng

朝堂

cháo táng

大堂

dà táng

歌堂

gē táng

撰堂

zhuàn táng

从堂

cóng táng

京堂

jīng táng

呈堂

chéng táng

东堂

dōng táng

学堂

xué táng

雌堂

cí táng

早堂

zǎo táng

秋堂

qiū táng

椿堂

chūn táng

高堂

gāo táng

辞堂

cí táng

寿堂

shòu táng

书堂

shū táng

跻堂

jī táng

祀堂

sì táng

教堂

jiào táng

瓢堂

piáo táng

名堂

míng tang

川堂

chuān táng

禾堂

hé táng

祠堂

cí táng

压堂

yā táng

对堂

duì táng

饭堂

fàn táng

礼堂

lǐ táng

皇堂

huáng táng

講堂

jiǎng táng

跑堂

pǎo táng

廳堂

tīng táng

深堂

shēn táng

烘堂

hōng táng

凉堂

liáng táng

惊堂

jīng táng

槐堂

huái táng

开堂

kāi táng

成堂

chéng táng

站堂

zhàn táng

嫡堂

dí táng

青堂

qīng táng

亮堂

liàng tang

坐堂

zuò táng

弄堂

lòng táng

律堂

lǜ táng

金堂

jīn táng

衖堂

xiàng táng

拿堂

ná táng

庭堂

tíng táng

穿堂

chuān táng

梵堂

fàn táng

玉堂

yù táng

奎堂

kuí táng

空堂

kōng táng

坳堂

ào táng

朱堂

zhū táng

讯堂

xùn táng

干堂

gàn táng

满堂

mǎn táng

山堂

shān táng

琴堂

qín táng

扃堂

jiōng táng

庵堂

ān táng

雪堂

xuě táng

混堂

hùn táng

画堂

huà táng

离堂

lí táng

灶堂

zào táng

拏堂

ná táng

庙堂

miào táng

廉堂

lián táng

末堂

mò táng

花堂

huā táng

禀堂

bǐng táng

中堂

zhōng táng

盆堂

pén táng

讲堂

jiǎng táng

静堂

jìng táng

鵰堂

diāo táng

丰堂

fēng táng

论堂

lùn táng

妓堂

jì táng

禊堂

xì táng

乃堂

nǎi táng

食堂

shí táng

稧堂

xì táng

文堂

wén táng

府堂

fǔ táng

月堂

yuè táng

毡堂

zhān táng

外堂

wài táng

燕堂

yàn táng

后堂

hòu táng

授堂

shòu táng

神堂

shén táng

当堂

dāng táng

光堂

guāng táng

肯堂

kěn táng

天堂

tiān táng

阶堂

jiē táng

内堂

nèi táng

下堂

xià táng

兰堂

lán táng

暖堂

nuǎn táng

轩堂

xuān táng

廟堂

miào táng

正堂

zhèng táng

璧堂

bì táng

门堂

mén táng

柏堂

bǎi táng

黄堂

huáng táng

禅堂

chán táng

殿堂

diàn táng

牙堂

yá táng

部堂

bù táng

充堂

chōng táng

池堂

chí táng

哄堂

hōng táng

碑堂

bēi táng

讼堂

sòng táng

过堂

guò táng

露堂

lù táng

课堂

kè táng

升堂

shēng táng

坛堂

tán táng

法堂

fǎ táng

除堂

chú táng

福堂

fú táng

登堂

dēng táng

膺堂

yīng táng

水堂

shuǐ táng

灵堂

líng táng

鳣堂

zhān táng

澡堂

zǎo táng

避堂

bì táng

真堂

zhēn táng

竈堂

zào táng

宫堂

gōng táng

装堂

zhuāng táng

二堂

èr táng

室堂

shì táng

上堂

shàng táng

退堂

tuì táng

放堂

fàng táng

茅堂

máo táng

都堂

dū táng

客堂

kè táng

清堂

qīng táng

闭堂

bì táng

孔堂

kǒng táng

明堂

míng táng

议堂

yì táng

桂堂

guì táng

浴堂

yù táng

辕堂

yuán táng

草堂

cǎo táng

六堂

liù táng

铺堂

pù táng

陵堂

líng táng

溪堂

xī táng

雕堂

diāo táng

经堂

jīng táng

公堂

gōng táng

墓堂

mù táng

香堂

xiāng táng

碧堂

bì táng

泪堂

lèi táng

冢堂

zhǒng táng

北堂

běi táng

上一组词:哇啦
下一组词:软款

更多讲的组词

讲堂的意思


词语解释:

(好工具.)讲堂jiǎngtáng

(1) 旧称教室

英classroom

(2) 古时指讲解经学的厅堂

英lecture room

(3) 佛教讲经说法的殿堂

英hall

引证解释:

⒈ 儒师讲学的堂舍。

引《后汉书·翟酺传》:“光武初兴,愍其荒废,起太学博士舍、内外讲堂,诸生横巷,为海内所集。”
北魏郦道元《水经注·江水一》:“始文翁为蜀守,立讲堂作石室于南城。”
清顾炎武《又与潘次耕札》:“吾异日局面似能领袖一方,然而不坐讲堂,不收门徒,悉反正德以来诸老先生之夙习,庶无遗议於后人。”

⒉ 今亦指教室。

引老舍《蜕》第五:“他知道自己聪明,所以讲堂上的功课他不大去听。”

⒊ 高僧讲经说法的堂舍。

引《南史·宋武帝纪》:“尝游京口竹林寺,独卧讲堂前,上有五色龙章。”
唐刘餗《隋唐嘉话》卷下:“开元初年, 润州江寧县瓦官寺修讲堂,匠人於鴟吻内竹筒中得之,与一沙门。”
清金人瑞《梦游虎丘》诗:“不是晓鐘来枕畔,至今还在讲堂隈。”

国语词典:

旧时讲习经术的地方。

网络解释:

讲堂

讲堂:汉语词语讲堂:山西省榆社县下辖乡

讲堂 (汉语词语)

讲堂,旧称佛教讲经说法的殿堂,今指教室。语出《后汉书·翟酺传》:“ 光武初兴,愍其荒废,起太学博士舍、内外讲堂,诸生横巷,为海内所集。”
更多堂的组词

讲堂详细解释


读音:jiǎng

讲jiǎng(1)(动)说(本义):~故事|他高兴得话都~不出来了。(2)(动)解释;说明:~书|这个字有几个~法|这本书是~气象的。(3)(动)商量;商议:~价儿。(4)(动)就某方面说;论:~技术他不如你;~干劲儿他比你足。(5)(动)讲求:~卫生|~团结|~速度。

读音:táng

堂táng(1)(名)正房:~房|~屋。(2)(名)专为某种活动用的房屋:会~|饭~。(3)(名)旧时官府中举行仪式、审讯案件的地方:大~|祠~。(4)(名)堂房。(5)(名)(量)ɑ)用于成套的家具:一~家具。b)用于分节的课程:一~家具。b)用于分节的课程

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025