huì lì
huì rǎng
huì chén
huì wù
huì huò
huì yán
huì mà
huì shēng
huì lòu
huì shān
huì qīng
huì dú
huì gòu
huì wū
huì tè
huì wú
huì shī
huì jiàn
huì suǒ
huì qì
huì mò
huì dú
huì zá
huì shēn
huì wū
huì yòng
huì xiè
huì zī
huì rǔ
huì è
huì huāng
huì nì
huì qì
huì tǔ
huì yuān
huì jí
huì wén
huì zhì
huì cài
huì dé
huì xíng
huì zhuó
huì mǎng
huì huì
huì xué
huì shǐ
huì duō
huì yǔ
huì lián
huì ào
huì bǐ
huì jì
huì xiān
huì xiè
huì zhì
huì máo
huì zhuàng
huì sú
huì luàn
huì cǎo
huì làn
huì hùn
huì hùn
huì tán
huì lèi
huì xū
huì xìn
huì rén
huì zì
huì chòu
huì náng
huì mò
huì liè
huì zǐ
huì xiè
⒈ 草木杂生的废墟。
引唐柳宗元《永州韦使君新堂记》:“茂树恶木,嘉葩毒卉,乱杂而争植,号为秽墟。”
清龚自珍《宥情》:“丙以欲隶情,将使万物有欲,毕诡於情,而情且为秽墟,为罪藪,丙又非是。”
秽huì(1)(形)肮脏:~迹|污~。(2)(形)丑恶:~行|淫~。
墟读音:xū墟xū(1)(名)原有许多人家聚居而现已荒废了的地方:废~|殷~。(2)同“圩”(xū)。