wú jīng
wú yīn
wú miè
wú huì
wú huì
wú gěng
wú gēn
wú yí
wú chéng
wú huāng
wú màn
wú lèi
wú lǐ
wú wú
wú mí
wú bó
wú yì
wú kuàng
wú huì
wú bǐ
wú lèi
wú màn
wú liè
wú mèi
wú zá
wú bó
wú jué
wú cí
wú qiǎn
wú fèi
wú huì
jiān gěng
hán gěng
róng gěng
cǎo gěng
zhí gěng
hàn gěng
háo gěng
lù gěng
chá gěng
péng gěng
tián gěng
qī gěng
qiáng gěng
mù gěng
píng gěng
piāo gěng
bì gěng
bó gěng
cū gěng
bì gěng
wán gěng
gǔ gěng
gū gěng
duàn gěng
làng gěng
jū gěng
shēng gěng
suān gěng
jié gěng
zǔ gěng
bēi gěng
liú gěng
zuò gěng
gāng gěng
zhōng gěng
kū gěng
zhōng gěng
táo gěng
fēn gěng
fàn gěng
héng gěng
tóng gěng
zhēn gěng
guāi gěng
hóng gěng
fú gěng
biān gěng
qí gěng
wú gěng
néng gěng
dǒu gěng
huāng gěng
yè gěng
tǔ gěng
⒈ 荒芜阻塞。
引《晋书·宗室传论》:“值王室多难,中原芜梗,表义甄节,效绩艰危。”
严复《原强》:“法犹器也,犹道涂也,经时久而无修治精进之功,则捍格芜梗者势也。”
⒉ 杂乱不通畅。
引清章学诚《跋<湖北通志检存稿>》:“而近世纪载,出於史学久絶之后,一切文辞叙述,芜梗闒冗,全无法度。”
芜(1)〈书〉(2)(形)草长得多而乱。(3)(名)乱草丛生的地方。(4)(形)比喻杂乱(多指文辞)。
梗读音:gěng梗gěng(1)(名)(~儿)某些植物的枝或茎:花~|菠菜~儿|高粱~儿。(2)(动)挺直:~着脖子。(3)(形)直爽:~直。(4)(形)〈书〉顽固:顽~。(5)(动)阻塞;妨碍:~塞|从中作~。