宜人


宜人的组词


宜室

yí shì

宜莮

yí nán

宜当

yí dāng

宜子

yí zǐ

宜时

yí shí

宜若

yí ruò

宜笑

yí xiào

宜人

yí rén

宜民

yí mín

宜年

yí nián

宜春

yí chūn

宜便

yí biàn

宜愿

yí yuàn

宜禄

yí lù

宜辽

yí liáo

宜男

yí nán

宜僚

yí liáo

宜修

yí xiū

宜适

yí shì

宜未

yí wèi

宜用

yí yòng

宜称

yí chēng

宜岁

yí suì


信人

xìn rén

理人

lǐ rén

卜人

bǔ rén

追人

zhuī rén

诇人

xiòng rén

惠人

huì rén

食人

shí rén

黄人

huáng rén

社人

shè rén

济人

jì rén

内人

nèi rén

白人

bái rén

猛人

měng rén

州人

zhōu rén

哀人

āi rén

泠人

líng rén

遽人

jù rén

场人

cháng rén

怪人

guài rén

谎人

huǎng rén

嫁人

jià rén

歹人

dǎi rén

估人

gū rén

远人

yuǎn rén

親人

qīn rén

价人

jià rén

惊人

jīng rén

幽人

yōu rén

火人

huǒ rén

放人

fàng rén

枫人

fēng rén

逃人

táo rén

撰人

zhuàn rén

报人

bào rén

犇人

bēn rén

寿人

shòu rén

懒人

lǎn rén

庖人

páo rén

贱人

jiàn rén

土人

tǔ rén

暍人

yē rén

品人

pǐn rén

孅人

qiān rén

夫人

fū rén

移人

yí rén

力人

lì rén

蜜人

mì rén

近人

jìn rén

恼人

nǎo rén

货人

huò rén

劳人

láo rén

好人

hǎo rén

鸟人

niǎo rén

畴人

chóu rén

喒人

zán rén

栽人

zāi rén

熟人

shú rén

重人

zhòng rén

引人

yǐn rén

辀人

zhōu rén

谨人

jǐn rén

僇人

lù rén

佛人

fó rén

痤人

cuó rén

义人

yì rén

缁人

zī rén

宋人

sòng rén

鲁人

lǔ rén

用人

yòng rén

贵人

guì rén

冢人

zhǒng rén

司人

sī rén

宠人

chǒng rén

個人

gè rén

镈人

bó rén

絙人

gēng rén

谷人

gǔ rén

闇人

àn rén

纤人

xiān rén

春人

chūn rén

匠人

jiàng rén

门人

mén rén

等人

děng rén

迎人

yíng rén

满人

mǎn rén

卤人

lǔ rén

半人

bàn rén

原人

yuán rén

伶人

líng rén

魅人

mèi rén

倩人

qiàn rén

急人

jí rén

亲人

qīn rén

馆人

guǎn rén

弊人

bì rén

妖人

yāo rén

无人

wú rén

逋人

bū rén

氐人

dī rén

猿人

yuán rén

鱼人

yú rén

彼人

bǐ rén

乱人

luàn rén

獦人

gé rén

雄人

xióng rén

鲍人

bào rén

来人

lái rén

拟人

nǐ rén

他人

tā rén

伧人

cāng rén

诗人

shī rén

猎人

liè rén

水人

shuǐ rén

很人

hěn rén

巷人

xiàng rén

左人

zuǒ rén

森人

sēn rén

虐人

nüè rén

灵人

líng rén

狄人

dí rén

记人

jì rén

方人

fāng rén

鉴人

jiàn rén

七人

qī rén

骗人

piàn rén

旗人

qí rén

函人

hán rén

刺人

cì rén

密人

mì rén

乖人

guāi rén

居人

jū rén

狠人

hěn rén

举人

jǔ rén

逆人

nì rén

圣人

shèng rén

嬖人

bì rén

妇人

fù rén

离人

lí rén

历人

lì rén

俦人

chóu rén

焗人

jú rén

偷人

tōu rén

要人

yào rén

辜人

gū rén

均人

jūn rén

工人

gōng rén

觇人

chān rén

眩人

xuàn rén

娱人

yú rén

涉人

shè rén

深人

shēn rén

出人

chū rén

钲人

zhēng rén

旁人

páng rén

舟人

zhōu rén

猥人

wěi rén

盲人

máng rén

恨人

hèn rén

瞽人

gǔ rén

共人

gòng rén

戮人

lù rén

朋人

péng rén

黎人

lí rén

县人

xiàn rén

尊人

zūn rén

寺人

sì rén

役人

yì rén

騷人

sāo rén

芸人

yún rén

宫人

gōng rén

室人

shì rén

钟人

zhōng rén

快人

kuài rén

贩人

fàn rén

獿人

náo rén

肉人

ròu rén

管人

guǎn rén

各人

gè rén

筝人

zhēng rén

樵人

qiáo rén

清人

qīng rén

閒人

xián rén

臣人

chén rén

市人

shì rén

差人

chāi rén

麦人

mài rén

丽人

lì rén

伊人

yī rén

畸人

jī rén

证人

zhèng rén

草人

cǎo rén

恋人

liàn rén

射人

shè rén

迈人

mài rén

涓人

juān rén

豳人

bīn rén

野人

yě rén

番人

fān rén

神人

shén rén

虫人

chóng rén

廋人

sōu rén

熏人

xūn rén

麤人

cū rén

饵人

ěr rén

松人

sōng rén

线人

xiàn rén

每人

měi rén

客人

kè rén

旄人

máo rén

认人

rèn rén

雠人

chóu rén

平人

píng rén

篙人

gāo rén

宾人

bīn rén

骇人

hài rén

蒲人

pú rén

羞人

xiū rén

妙人

miào rén

辩人

biàn rén

误人

wù rén

黠人

xiá rén

篡人

cuàn rén

钜人

jù rén

字人

zì rén

邪人

xié rén

素人

sù rén

或人

huò rén

防人

fáng rén

浑人

hún rén

本人

běn rén

龘人

dá rén

知人

zhī rén

腻人

nì rén

匡人

kuāng rén

术人

shù rén

国人

guó rén

锡人

xī rén

杞人

qǐ rén

道人

dào ren

政人

zhèng rén

屈人

qū rén

缝人

fèng rén

媒人

méi ren

吓人

xià rén

阴人

yīn rén

古人

gǔ rén

伤人

shāng rén

川人

chuān rén

迹人

jì rén

厨人

chú rén

荆人

jīng rén

秀人

xiù rén

虚人

xū rén

飞人

fēi rén

呲人

cī rén

惮人

dàn rén

侬人

nóng rén

恩人

ēn rén

呛人

qiāng rén

造人

zào rén

喜人

xǐ rén

徼人

jiǎo rén

反人

fǎn rén

伟人

wěi rén

冰人

bīng rén

昔人

xī rén

髡人

kūn rén

迁人

qiān rén

庸人

yōng rén

格人

gé rén

避人

bì rén

鬃人

zōng rén

撢人

dǎn rén

犯人

fàn rén

㞞人

sóng rén

绝人

jué rén

望人

wàng rén

贪人

tān rén

阍人

hūn rén

友人

yǒu rén

递人

dì rén

佃人

diàn rén

窭人

jù rén

骄人

jiāo rén

窑人

yáo rén

怯人

qiè rén

蛇人

shé rén

真人

zhēn rén

儒人

rú rén

雕人

diāo rén

疾人

jí rén

僧人

sēng rén

仁人

rén rén

职人

zhí rén

功人

gōng rén

驺人

zōu rén

拏人

ná rén

巴人

bā rén

车人

chē rén

鄙人

bǐ rén

上一组词:气宜
下一组词:拜相

更多宜的组词

宜人的意思


词语解释:

宜人yírén

(1) 气候或温度令人舒适的;温和或温暖的

例温和宜人的夏夜英pleasant;delightful

引证解释:

⒈ 谓使人适其位。

引《诗·大雅·假乐》:“假乐君子,显显令德。宜民宜人,受禄於天。”
毛传:“宜民宜人,宜安民,宜官人也。”
陈奂传疏:“传必分释之者,因末二章皆言成王之能官人,末二句又带及安民之意,而与泛言民人者不同故也。”

⒉ 谓合人心意。

引唐杜甫《寄杨五桂州谭》诗:“五岭皆炎热,宜人独桂林。”
宋韩琦《重九会光化二园》诗:“谁言秋色不如春,及到重阳景自新。随分笙歌行乐处,菊花萸子更宜人。”
清方文《微雨》诗:“昼长心力倦,午睡颇宜人。”
陈其通《万水千山》第三幕第三场:“春天的金沙江畔,景色宜人,一派生机。”

⒊ 封建时代妇女因丈夫或子孙而得的一种封号。 宋代政和年间始有此制。文官自朝奉大夫以上至朝议大夫,其母或妻封宜人;武官官阶相当者同。 元代七品官妻、母封宜人, 明清五品官妻、母封宜人。参阅《续通典·职官十六》、《清通典·职官十八》。

引宋蔡絛《铁围山丛谈》卷一:“是后因又改郡县号为七等:郡君者,为淑人、硕人、令人、恭人;县君者,室人、安人、孺人。俄又避太室人之目,因又改曰宜人。其制今犹存。”
明无名氏《寻亲记·完聚》:“周瑞龙陞苏州府知府,父周羽封封丘县尹,母郭氏封贞洁宜人,各加褒异,以厉风俗。”
清叶廷琯《鸥陂渔话·管怀珠寄夫书》:“﹝管小异﹞避难来苏,謁余订交,以所撰《仲姊曹宜人事略》见示。”

国语词典:

适合于人生活的。

词语翻译

英语nice, pleasant, charming, hospitable to people德语angenehm, entzückend, reizend, wunderbar (Adj)​法语agréable, plaisant

网络解释:

宜人

妇女封号;汉语词汇。宋 代 政和年间始有此制。文官自朝奉大夫以上至朝议大夫,其母或妻封宜人;武官官阶相当者同。 元 代七品官妻、母封宜人, 明 清 五品官妻、母封宜人。
更多人的组词

宜人详细解释


读音:yí

宜yí(1)(形)合适:相~|适~|权~之计|因地制~。(2)(动)应当(今多用否定式):不~操之过早。(3)(动)〈书〉当然;无怪:~其无往而不利。(4)姓。

读音:rén

人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025