hóng jùn
hóng yào
hóng yǎ
hóng ào
hóng lì
hóng qià
hóng zhěng
hóng kuàng
hóng miǎo
hóng liú
hóng zhòng
hóng suì
hóng jīn
hóng shēn
hóng kuò
hóng biàn
hóng lǎn
hóng jù
hóng chǎng
hóng sù
hóng fàng
hóng mén
hóng jù
hóng tōng
hóng yuē
hóng kuò
hóng dá
hóng biàn
hóng zhuó
hóng chǎng
hóng yuǎn
hóng wěi
hóng sì
hóng cuì
hóng fù
hóng rú
hóng bó
hóng yì
hóng huō
hóng mào
hóng dàn
hóng dà
hóng xiū
hóng miào
hóng zhuàng
hóng jié
hóng hòu
hóng hóng
hóng jùn
hóng chǐ
hóng yǎn
chún yǎ
xiǎo yǎ
xián yǎ
qīng yǎ
yīn yǎ
zī yǎ
hé yǎ
wàng yǎ
xié yǎ
nán yǎ
xùn yǎ
quán yǎ
dàn yǎ
huáng yǎ
hóng yǎ
qiān yǎ
duān yǎ
tián yǎ
ān yǎ
yǎn yǎ
sān yǎ
fāng yǎ
xīn yǎ
jùn yǎ
hóng yǎ
zhōng yǎ
chāo yǎ
hún yǎ
āi yǎ
jùn yǎ
wēn yǎ
yōng yǎ
chǔ yǎ
chún yǎ
dǎo yǎ
xùn yǎ
huì yǎ
xián yǎ
fēng yǎ
hóng yǎ
hè yǎ
chōng yǎ
ān yǎ
bīn yǎ
fēng yǎ
qiàn yǎ
yōu yǎ
fēng yǎ
jiè yǎ
cāng yǎ
cí yǎ
sù yǎ
lì yǎ
jué yǎ
ěr yǎ
cuì yǎ
róu yǎ
bó yǎ
diǎn yǎ
chún yǎ
jùn yǎ
qiú yǎ
xīn yǎ
gǔ yǎ
xián yǎ
ào yǎ
sāo yǎ
xiù yǎ
hóng yǎ
yí yǎ
ào yǎ
jìng yǎ
jīng yǎ
yuān yǎ
qīng yǎ
zhōu yǎ
gāo yǎ
qún yǎ
èr yǎ
bīn yǎ
kuān yǎ
dūn yǎ
biàn yǎ
wén yǎ
yán yǎ
dí yǎ
jì yǎ
dǔ yǎ
dà yǎ
hán yǎ
yōu yǎ
jié yǎ
bù yǎ
jiù yǎ
yín yǎ
dàn yǎ
pǔ yǎ
rú yǎ
yān yǎ
⒈ 宏伟高雅。
引宋叶适《沉仲一墓志铭》:“志意閎雅,鄙远声利。”
⒉ 宏大典雅。
引《明史·文苑传四·黄辉》:“至徵事, 辉十得八九, 竑以閎雅名,亦自逊不如也。”
清恽敬《<坚白石斋诗集>序》:“《采葍》之孤行,《弋鳧》之独往,揆之皆閎雅之体。”
章炳麟《与邓实书》:“向作《訄书》,文实閎雅,篋中所藏,视此者亦数十首。”
闳hóng(1)里巷门。(2)宏大。
雅读音:yǎ[ yǎ ]《诗经》体裁之一。于天子诸侯朝会宴飨时歌诵。有大雅、小雅之分。【组词】:风、雅、颂是《诗经》的三种体裁。
合乎标准、规范的。【组词】:雅言
高尚的、不俗的。【组词】:优雅、典雅、雅室