táng mào
táng tǐ
táng juān
táng tī
táng yáo
táng pǔ
táng zǐ
táng rén
táng yīn
táng shì
táng huáng
táng nián
táng yīn
táng tū
táng dì
táng táng
táng wén
táng zhuāng
táng bēi
táng sēng
táng jiào
táng ní
táng bì
táng shū
táng shǔ
táng sāi
táng gòng
táng shān
táng gōng
táng huā
táng sì
táng yú
cái gòng
gòng gòng
xiāng gòng
lǐn gòng
cáo gòng
kǔ gòng
zhēn gòng
chǔ gòng
chēn gòng
jiù gòng
huò gòng
dǐ gòng
hǎi gòng
jiǎng gòng
fú gòng
dì gòng
jiě gòng
yóu gòng
pìn gòng
zhèng gòng
shān gòng
kuǎn gòng
qì gòng
suì gòng
yōu gòng
sì gòng
zū gòng
bīn gòng
jì gòng
xī gòng
yīng gòng
zhí gòng
chōng gòng
shǎng gòng
tǔ gòng
pín gòng
táng gòng
chūn gòng
wáng gòng
bì gòng
jī gòng
kuāng gòng
jiǔ gòng
quán gòng
cái gòng
yù gòng
yóu gòng
shí gòng
chēn gòng
bāo gòng
qiū gòng
bié gòng
kǎo gòng
cháo gòng
xiū gòng
shū gòng
cì gòng
gòng gòng
fù gòng
lì gòng
nà gòng
xuǎn gòng
kē gòng
tōng gòng
bá gòng
zhí gòng
bān gòng
fù gòng
fèng gòng
āi gòng
zǐ gòng
rù gòng
jìn gòng
wù gòng
shì gòng
ēn gòng
chū gòng
⒈ 山名,在今江苏宜兴县东南,临罨画溪。产茶, 唐时入贡,故名。参阅清顾祖禹《读史方舆纪要·江南七·常州府》。后因以“唐贡”代称名茶。
引清曹寅《月凉茗饮歌》:“为怜好友餽唐贡,一升满瀹怜中宵。”
唐táng(1)(形)(言谈)虚夸:~大无验。(2)(形)空;徒然:功不~捐(功夫不白费)。(3)(名)传说中的朝代名;尧所建。(4)(名)唐朝。(5)(名)后唐。(6)(名)姓。
贡读音:gòng贡gòng(1)(名)贡品;古代臣民或属国献给帝王的物品:~品。(2)(动)封建时代称选拔(人才);推荐给朝廷:~生。(3)姓。