bí qiào
bí huán
bí sì
bí qì
bí ér
bí jīn
bí yǎn
bí dòu
bí shān
bí tì
bí è
bí chì
bí xū
bí chì
bí hān
bí cōng
bí suì
bí xī
bí dǎn
bí guān
bí qiāng
bí lóng
bí kǒng
bí xiāo
bí dòu
bí gāo
bí zhā
bí liáng
bí zhù
bí tóu
bí miáo
bí gē
bí chuī
bí yí
bí fēng
bí gēn
bí yīn
bí zhū
bí niú
bí jiǎ
bí máo
bí chuāng
bí shěn
bí gōu
bí zhēn
bí qiān
bí guān
bí qiú
bí nǜ
bí míng
bí guǎn
bí shéng
bí shàng
bí léi
bí dào
bí niǔ
bí yí
bí dīng
bí fēng
bí zhì
bí shǐ
bí yuān
bí jiān
bí āo
bí mù
bí ruǐ
bí yān
bí xī
bí tì
bí ào
bí yān
bí dòng
bí yì
bí zi
bí jìng
bí gōu
bí tóu
bí zǔ
bí dīng
bí suān
bí shuǐ
bí yán
bí duān
bí wō
bí dí
bí zhù
bí yǐn
bí yè
xì kǒng
ěr kǒng
bì kǒng
wā kǒng
qiáo kǒng
niǔ kǒng
qī kǒng
jiǎo kǒng
shuǐ kǒng
suǒ kǒng
jì kǒng
sāng kǒng
wěi kǒng
zhù kǒng
kuī kǒng
máng kǒng
sì kǒng
dǎ kǒng
dòng kǒng
tóng kǒng
zhōu kǒng
táng kǒng
xīn kǒng
yǎn kǒng
sāi kǒng
shí kǒng
bí kǒng
sì kǒng
xìng kǒng
xiāo kǒng
chòng kǒng
kuò kǒng
huō kǒng
jǐng kǒng
zuān kǒng
yǐ kǒng
chuān kǒng
xǐ kǒng
lòu kǒng
nèi kǒng
yí kǒng
cì kǒng
shān kǒng
rǔ kǒng
dù kǒng
zhèng kǒng
jī kǒng
yī kǒng
sān kǒng
qì kǒng
dǐ kǒng
lì kǒng
zhēn kǒng
máo kǒng
liǎn kǒng
chā kǒng
tíng kǒng
miàn kǒng
鼻孔bíkǒng
(1) 鼻子的外开口;泛指带[.好工具]有鼻子外开口的鼻窝的前部
英naris;nostril⒈ 鼻腔跟外面相通的孔道。
引《灵枢经·师传》:“鼻孔在外,膀胱漏泄。”
宋文天祥《梅》诗:“以为香不香,鼻孔有通窒。”
《二十年目睹之怪现状》第一〇三回:“那老妈子又叫拿个雄鷄来,要鷄血灌点到嘴里,这才慢慢的觉着鼻孔里有点气了。”
茅盾《色盲》一:“在车身往前一曳似的震撼中, 林白霜的肩膀碰着了一些温暖柔软的东西,同时有一股醉人的异香钻进了他的鼻孔。”
鼻子的孔道,为呼吸时气息出入的通道。
鼻bí(1)(名)(~子)人和高等动物的嗅觉器官;也是呼吸通道:~孔|~腔|~涕。(2)(名)〈书〉开端:~祖。
孔读音:kǒng孔kǒng(1)(名)洞;窟窿;眼儿:鼻~|毛~|这座石桥有七个~。(2)〈方〉量词;用于窑洞:一~土窑。(3)(Kǒnɡ)姓。