tún zhì
tún gēng
tún bāo
tún bīng
tún shǒu
tún è
tún fǒu
tún cì
tún è
tún zhèng
tún tún
tún bǎo
tún jí
tún jù
tún bì
tún pù
tún yún
tún kěn
tún luò
tún liú
tún shōu
tún zhù
tún mǐn
tún dīng
zhūn zhān
tún jù
tún kǎn
tún shù
tún jù
tún zhā
tún biàn
tún dùn
tún qí
tún lěi
tún wù
zhūn guà
tún zhā
tún liè
tún fū
tún zhǎng
tún yíng
tún jué
tún nán
tún bèi
tún lì
zhūn jiǎn
zhūn juě
tún kěn
tún jūn
tún jī
tún pǐ
tún hēng
tún hòu
tún zi
tún dá
tún cāng
tún biàn
tún dí
tún zhuāng
tún jū
tún liáng
tún xiào
tún kùn
tún cuì
tún lì
tún sāi
tún dǐ
tún tián
tún bó
tún zhā
tún bì
tún zhì
tún hé
tún dǎn
tún léi
tún gāo
tún bù
tún fáng
⒈ 困顿和通达。
引南朝陈徐陵《为贞阳侯与太尉王僧辩书》:“而屯亨有数,剥极为灾,梟獍豺狼,肆逞兇逆。”
明高攀龙《邹忠公惠山祠堂记》:“公当年所以蒙难,贞志坦然,于屯亨夷险而不二者,是遵何道也?”
1. 聚集,储存:屯粮。屯积。屯聚。
2. 驻军防守:屯兵。屯垦。屯田(驻军开垦田地)。
3. 村庄:皇姑屯。屯子(村庄)。
亨读音:hēng,pēng[ hēng ]1. 通达,顺利:亨通。亨运(旧时指命运亨通太平盛世)。亨衢(四通八达的大道)。大亨(广有势力的官商或流氓)。
2. 姓。