liáo dǎng
liáo tiān
liáo kuò
liáo hè
liáo shēn
liáo zhuó
liáo zǔ
liáo liáo
liáo jué
liáo miǎn
liáo lǒng
liáo jié
liáo chéng
liáo yuǎn
liáo rú
liáo jiāng
liáo biān
liáo hé
liáo zǔ
liáo huàn
liáo luò
liáo pì
liáo huǎn
liáo huāng
liáo luàn
liáo kuò
liáo suǒ
liáo jiǒng
liáo shì
liáo duì
liáo xī
liáo rào
liáo liàng
liáo suì
liáo lǎng
liáo yáo
liáo diān
liáo shēng
liáo jì
liáo kuàng
liáo huì
liáo gé
liáo chǒu
liáo hǎi
liáo màn
liáo zuǒ
liáo yáng
liáo xiǎng
liáo rǎng
liáo xiòng
liáo kǒu
liáo yuán
liáo rào
liáo gē
liáo shēn
liáo xiǎn
liáo dōng
liáo yǎo
liáo bǎn
liáo yòu
liáo sú
liáo zú
liáo kuò
liáo rèn
liáo kuò
liáo dīng
liáo shì
liáo qián
liáo xī
liáo shěn
liáo láng
liáo xí
liáo yuè
liáo jǐng
liáo màn
liáo chuān
liáo pèi
liáo yè
liáo sāi
liáo jiǒng
liáo zhōu
liáo zé
liáo shì
liáo kōng
liáo shǐ
liáo cháo
liáo miǎo
lǔ dīng
suān dīng
tuì dīng
qióng dīng
yì dīng
shēn dīng
tàn dīng
shí dīng
wéi dīng
cái dīng
yā dīng
tū dīng
lú dīng
jí dīng
yuán dīng
èr dīng
dòng dīng
dàn dīng
hù dīng
qiū dīng
bào dīng
bàn dīng
qū dīng
zhuàng dīng
kuàng dīng
cì dīng
pù dīng
chéng dīng
tiān dīng
mén dīng
juān dīng
liáo dīng
lěng dīng
nán dīng
níng dīng
kè dīng
jì dīng
shì dīng
dì dīng
jiāo dīng
líng dīng
kù dīng
liáo dīng
fēi dīng
nèi dīng
bǔ dīng
chōu dīng
yǒng dīng
diāo dīng
kàng dīng
měng dīng
ān dīng
jí dīng
dòng dīng
guāng dīng
líng dīng
suí dīng
qí dīng
yùn dīng
liáng dīng
jī dīng
lā dīng
tún dīng
gōng dīng
diū dīng
mù dīng
bīng dīng
wǔ dīng
jìn dīng
kè dīng
quán dīng
yí dīng
líng dīng
bǐng dīng
nǚ dīng
shān dīng
juē dīng
nóng dīng
cán dīng
yú dīng
shàng dīng
huǒ dīng
yīng dīng
liàn dīng
chū dīng
páo dīng
liáo dīng
huā dīng
chéng dīng
lú dīng
jiā dīng
yì dīng
bái dīng
qiáo dīng
miǎn dīng
qiān dīng
bù dīng
dàn dīng
liù dīng
bǎo dīng
jǐng dīng
gū ding
xiāng dīng
shā dīng
yī dīng
tiān dīng
jiù dīng
tuán dīng
bāng dīng
chuán dīng
rén dīng
jiān dīng
mì dīng
zhèng dīng
dān dīng
gōng dīng
qí dīng
zhōng dīng
biàn dīng
pín dīng
zhuā dīng
dēng dīng
bǔ ding
shā dīng
yán dīng
máo dīng
dōng dīng
dú dīng
jiàn dīng
bì dīng
gēn dīng
⒈ 指古代辽制钱。背文有“丁”字,故称。
引《新编五代史平话·周史上》:“郭威见説:‘谢长者看覷!但是小人身畔没个辽丁,怎生敢説婚姻的话?’”
辽liáo(形)远:~阔。辽liáo(名)朝代;公元907…1125契丹人耶律阿保机所建;在我国北部;初名契丹;938年(一说947年)改称辽。
丁读音:dīng,zhēng[ dīng ]1. 天干的第四位,用于作顺序第四的代称:丁是丁,卯是卯。
2. 成年男子。
3. 人口。
4. 从事某种劳动的人:园丁。