màn lù
màn yǎn
màn yán
màn shì
màn dào
màn mí
màn qiáng
màn yān
màn jiāng
màn yě
màn chāo
màn lüè
màn wū
màn hú
màn ěr
màn hú
màn xiè
màn tóu
màn huàn
màn cì
màn shī
màn yóu
màn yǔ
màn chán
màn dàn
màn láng
màn xián
màn kǒu
màn zhǐ
màn làn
màn yí
màn zī
màn hàn
màn hè
màn sù
màn gǎng
màn sàn
màn kè
màn kuáng
màn yán
màn tí
màn kōng
màn wèi
màn cháng
màn mǒ
màn gē
màn xiàn
màn mǎng
màn wén
màn ér
màn lǐ
màn yún
màn yuǎn
màn huàn
màn yì
màn shuō
màn kòu
màn shū
màn bāo
màn lù
màn làng
màn huà
màn miè
màn xì
màn jiā
màn shī
màn lì
màn shí
màn zhe
màn guàn
màn shā
màn yǎn
màn luàn
màn rán
màn qiǎn
màn mà
màn bō
màn pō
màn mí
màn àn
màn sǒu
màn chéng
màn zhǒng
màn juǎn
màn yín
màn kuì
màn màn
màn huà
màn miàn
màn tiān
màn zhì
màn jìn
màn shēng
màn jué
màn liú
màn méi
màn tán
màn lè
màn xìng
màn yǔ
màn dú
màn yīng
màn pǐn
màn bù
màn shān
màn xiě
màn yuán
màn lán
màn bǐ
tuò mà
dǐ mà
suì mà
zhòu mà
huì mà
hái mà
jīng mà
cuì mà
màn mà
xù mà
gòu mà
chuí mà
xuān mà
jiē mà
qiào mà
è mà
fān mà
huì mà
xiāng mà
zǔ mà
hǎi mà
lì mà
sú mà
rǔ mà
ōu mà
màn mà
zé mà
làn mà
chì mà
duō mà
hǒu mà
màn mà
dú mà
shàn mà
cūn mà
chēn mà
cháo mà
hē mà
ái mà
huǐ mà
bàng mà
hē mà
juàn mà
rǎng mà
zhòu mà
tòng mà
shǔ mà
làng mà
chǐ mà
wǔ mà
jī mà
chì mà
rè mà
jiān mà
hē mà
nù mà
yuě mà
zhāo mà
jiào mà
dǎ mà
nǎo mà
xiào mà
màn mà
sì mà
shì mà
chòu mà
jí mà
jiào mà
luàn mà
漫骂mànmà
(1) 放肆地乱骂
[.好工具]英abuse;berate;objurgate;curse⒈ 乱骂。
引鲁迅《花边文学·漫骂》:“这‘漫骂’,有人写作‘嫚骂’,也有人写作‘谩骂’,我不知道是否是一样的函义。”
闻一多《艾青和田间》:“有人漫骂田间,只是他们无知。”
乱骂。如:「只因一点小磨擦,这二人便当街漫骂起来。」也作「嫚骂」、「谩骂」。
漫màn(1)(动)水过满;向外流:水~出来了。(2)(形)到处都是;遍:~山遍野|黄沙~天|~天大雾。(3)(动)不受约束;随便:散~|~谈|~无目的。
骂读音:mà骂mà(1)(动)用粗野的话侮辱人:~街。(2)(动)〈方〉斥责:他爹~他不长进。