cháo mà
shàn mà
nù mà
dǐ mà
huǐ mà
jí mà
hǒu mà
hē mà
huì mà
xiāng mà
cūn mà
bàng mà
jiān mà
chuí mà
chì mà
màn mà
hē mà
zhāo mà
chǐ mà
wǔ mà
dú mà
xuān mà
jīng mà
jiào mà
sú mà
zǔ mà
zhòu mà
dǎ mà
ōu mà
sì mà
màn mà
jī mà
yuě mà
màn mà
huì mà
chì mà
làn mà
qiào mà
zhòu mà
shì mà
rè mà
cuì mà
hái mà
gòu mà
rǔ mà
è mà
màn mà
jiào mà
shǔ mà
ái mà
nǎo mà
xù mà
suì mà
tòng mà
làng mà
chòu mà
fān mà
duō mà
chēn mà
lì mà
rǎng mà
zé mà
juàn mà
xiào mà
tuò mà
hē mà
luàn mà
jiē mà
hǎi mà
⒈ 辱骂;乱骂。
引《史记·高祖本纪》:“高祖问医,医曰:‘病可治。’於是高祖嫚駡之曰:‘吾以布衣提三尺剑取天下,此非天命乎?命乃在天,虽扁鹊何益!’”
《新唐书·忠义传中·张巡》:“霽云嫚駡马上,请决死鬭, 叔冀不敢应。”
清黄景仁《鹦鹉洲》诗:“依人而嫚駡,若与性命仇。”
鲁迅《中国小说史略》第二三篇:“其近於呵斥全羣者,则有《钟馗捉鬼传》十回……然词意浅露,已同嫚駡,所谓‘婉曲’,实非所知。”
肆意辱骂。《汉书.卷一.高帝纪下》:「上嫚骂曰:『竖子能为将乎!』」《聊斋志异.卷一.贾儿》:「妇嫚骂,视若仇。」也作「漫骂」、「谩骂」。